0 bình luận về “viết đoạn văn có sd từ ngữ xưng hô ở ninh bình”
Cảnh đẹp quê tôi khó hững hờ . Đó là cảnh đẹp ở Ninh Bình không ai không biết đến . Những con đường làng quanh co trải dài tít tắp. Hai bên đường là những lũy tre xanh rì rào trong gió. Con đường đất trải dài đến vô tận. Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông ở quê hương em đều có những vẻ đẹp rất riêng. Xuân về quê em như thay áo mới, màu sắc của chồi non của hoa màu bung nở rực rỡ làm lên một vùng đất trời tràn ngập sức sống. Những ngày hè, tiếng ve kêu râm ran trên vòm cây xanh lá.Có những đứa trẻ buổi trưa không ngủ đi hái trộm những trái cây thơm ngon,quả trấng gè cũng không quên. Cây đa nơi đầu đình là nơi đông người tập trung nhất. Nào trẻ con, người già, tiếng cười đùa rôm rả vang vọng khắp không gian làng quê, những bóng cây xanh như mở ra một khoảng trời xanh mát mới, không còn cái nóng như thiêu đốt của nắng hạ mà chỉ còn những cơn gió, những câu chuyện trò của trẻ nhỏ, người già. Chiều chiều, trên những cánh đồng lúa vàng là những đàn cò bay lả bay la. Các má thường cho con mình đi thả diều ở ngoài đồng . Gió mát lồng lộng.Thu sang, lá vàng lại làm cho bức tranh quê thêm bao phần thơ mộng, khung cảnh ấy gợi lên những rung động, những hoài niệm thân quen. Đông về, không gian yên lặng và chỉ còn tiếng rít của những cơn gió buốt lạnh.Quê hương! Hai tiếng gọi ấy thật thân thương và gần gũi .Ôi, em yêu quê hương tươi đẹp của mìnhbiết bao !
Cảnh đẹp quê tôi khó hững hờ . Đó là cảnh đẹp ở Ninh Bình không ai không biết đến . Những con đường làng quanh co trải dài tít tắp. Hai bên đường là những lũy tre xanh rì rào trong gió. Con đường đất trải dài đến vô tận. Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông ở quê hương em đều có những vẻ đẹp rất riêng. Xuân về quê em như thay áo mới, màu sắc của chồi non của hoa màu bung nở rực rỡ làm lên một vùng đất trời tràn ngập sức sống. Những ngày hè, tiếng ve kêu râm ran trên vòm cây xanh lá.Có những đứa trẻ buổi trưa không ngủ đi hái trộm những trái cây thơm ngon,quả trấng gè cũng không quên. Cây đa nơi đầu đình là nơi đông người tập trung nhất. Nào trẻ con, người già, tiếng cười đùa rôm rả vang vọng khắp không gian làng quê, những bóng cây xanh như mở ra một khoảng trời xanh mát mới, không còn cái nóng như thiêu đốt của nắng hạ mà chỉ còn những cơn gió, những câu chuyện trò của trẻ nhỏ, người già. Chiều chiều, trên những cánh đồng lúa vàng là những đàn cò bay lả bay la. Các má thường cho con mình đi thả diều ở ngoài đồng . Gió mát lồng lộng.Thu sang, lá vàng lại làm cho bức tranh quê thêm bao phần thơ mộng, khung cảnh ấy gợi lên những rung động, những hoài niệm thân quen. Đông về, không gian yên lặng và chỉ còn tiếng rít của những cơn gió buốt lạnh.Quê hương! Hai tiếng gọi ấy thật thân thương và gần gũi .Ôi, em yêu quê hương tươi đẹp của mìnhbiết bao !
=> Các từ ngữ xưng hô ở Ninh Bình
hái : Vặt
quả trấng gè: quả trứng gà
má : mẹ