Viết đoặn văn diễn dịch 12 câu nêu cảm nhận của em về khổ 4 bài ánh trăng của Nguyễn Duy
0 bình luận về “Viết đoặn văn diễn dịch 12 câu nêu cảm nhận của em về khổ 4 bài ánh trăng của Nguyễn Duy”
Khổ bốn của bài thơ Ánh trăng đã cho thấy sự bất ngờ làm chuyển mạch nghĩ của nhà thơ. Bốn câu thơ với hai từ láy thình lình và đột ngột đã được đảo trật tự nên trước khiến mạch thơ thêm nhanh, thêm gấp. Và điều đó cũng vô cùng thành công trong việc nhấn mạnh sự việc bất thường xảy đến trong cái ồn ã của phố phường với ánh điện ấy. Đèn điện tắt làm căn phòng của nhân vật trữ tình tối om đối lập với vầng trăng sáng giữa bầu trời đêm. Nó chính là sự đối lập của cảnh vật và cũng là của tâm trạng trong lòng người. Khoảnh khắc này tạo bước ngoặt trong lòng nhà thơ cũng như là toàn bộ mạch cảm xúc. Trăng thiên nhiên tươi đẹp luôn luôn hiện hữu chứ không chỉ khi đèn điện tắt. Từ đột ngột diễn tả chính xác trạng thái cảm xúc của nhà thơ với sự thảng thốt, với cái giật mình. Vần trăng vẫn ở đó, vẫn tròn đầy và nghĩa tình, chỉ có lòng người là muôn ngàn lần đổi thay. Hành động mở tung cửa sổ là một phản xạ tự nhiên vô ý thức của con người trong hoàn cảnh này. Nhưng chính cái vội vã ấy cũng giúp ta hiểu nhân vật trữ tình đã thật sự lãng quên, thật sự để vầng trăng chỉ còn là kí ức vẹn tròn.
Khổ bốn của bài thơ Ánh trăng đã cho thấy sự bất ngờ làm chuyển mạch nghĩ của nhà thơ. Bốn câu thơ với hai từ láy thình lình và đột ngột đã được đảo trật tự nên trước khiến mạch thơ thêm nhanh, thêm gấp. Và điều đó cũng vô cùng thành công trong việc nhấn mạnh sự việc bất thường xảy đến trong cái ồn ã của phố phường với ánh điện ấy. Đèn điện tắt làm căn phòng của nhân vật trữ tình tối om đối lập với vầng trăng sáng giữa bầu trời đêm. Nó chính là sự đối lập của cảnh vật và cũng là của tâm trạng trong lòng người. Khoảnh khắc này tạo bước ngoặt trong lòng nhà thơ cũng như là toàn bộ mạch cảm xúc. Trăng thiên nhiên tươi đẹp luôn luôn hiện hữu chứ không chỉ khi đèn điện tắt. Từ đột ngột diễn tả chính xác trạng thái cảm xúc của nhà thơ với sự thảng thốt, với cái giật mình. Vần trăng vẫn ở đó, vẫn tròn đầy và nghĩa tình, chỉ có lòng người là muôn ngàn lần đổi thay. Hành động mở tung cửa sổ là một phản xạ tự nhiên vô ý thức của con người trong hoàn cảnh này. Nhưng chính cái vội vã ấy cũng giúp ta hiểu nhân vật trữ tình đã thật sự lãng quên, thật sự để vầng trăng chỉ còn là kí ức vẹn tròn.