viết đoạn văn kể về cuộc gặp gỡ của em với một người thân ở xa về

viết đoạn văn kể về cuộc gặp gỡ của em với một người thân ở xa về

0 bình luận về “viết đoạn văn kể về cuộc gặp gỡ của em với một người thân ở xa về”

  1. Trong cuộc đời mỗi người có lẽ ai cũng có cho mình một người bạn thật tâm lí thật hiểu mình, một người mà ngoài cha mẹ anh chị trong gia đình ra mình có thể yên tâm vào,có thể tin tưởng mà tâm sự những điều không phải ai cũng dễ nói ra. Tôi cũng may mắn có cho mình một cô bạn thân rất đáng yêu tên là Tú Anh. Chúng tôi gặp nhau khi tôi chuyển lên một trường khác để ôn thi tỉnh và thật trùng hợp khi cô sắp xếp hai đứa chúng tôi ngồi cạnh nhau. Rồi chẳng biết tự bao giờ mối quan hệ của chúng tôi ngày càng trở nên gắn bó thân thiết và bền chặt hơn. Nhưng rồi cuối năm khi tôi lại phải chuyển về trường cũ thì cũng là lúc hai đứa phải chia tay nhau do nhà quá xa. Tôi nhớ như in ngày hai chúng tôi được gặp lại
    Hôm đó là một buổi sáng ngày hè mát mẻ. Cơn mưa rào đêm qua đã xua tan đi mọi oi bức nóng nực của khí hậu ngày hè. Tôi dậy thật sớm và bắt đầu đi dạo trên con đường gần nhà. Bầu trời hôm ấy thật đẹp, cao xanh và trong vắt, nổi bật trên nền trời xanh đó là những đám mây trắng đang tung tăng chảy trôi tao nên một thế giới đầy sinh động đang nhảy nhộn nhịp trên trời cao. Từng cơn gió mát thoảng qua luồn vào kẽ tóc khiến con người thật sảng khoái dễ chịu.Cây cối hai bên đường dường như cũng được khoác một bộ áo mới xanh tươi hơn sau cơn mưa. Tôi đang đi dạo ngắm nhìn cảnh vật thì bỗng một tiếng “Trinh ơi” khiến tôi giật mình quay lại
    Từ trên một chiếc xe ô tô khách , Tú Anh nhảy xuống và chạy lại chỗ tôi. Đứng hình mất ba giây tôi mới nhận ra rằng điều gì đang xảy ra và hét lên chạy lại ôm nó. Hai đứa ôm nhau mà sung sướng nhảy cẫng lên! Tôi bất ngờ hỏi nó:
    – Sao mày xuống đây mà không kêu tao? Làm tao tưởng mình đang nằm mơ!
    – Tao mà nói thì còn gì là bất ngờ nữa – nó gãi đầu cười- tranh thủ mấy ngày hè tao xuống chơi với mày đấy. Sướng không?
    – Sướng!- tôi gật đầu cười hì.
    Lúc này tôi mới có thể ngắm rõ lại khuôn mặt Tú Anh sau hai năm không được gặp mặt. Khuôn mặt vẫn không có gì thay đổi nhiều vẫn nhỏ nhỏ xinh xinh với đôi mắt một mí đặc biệt là chiếc mũi dọc dừa cao và đẹp kinh điển! Chỉ khác duy nhất là mái tóc dài ngày xưa nay đã được cắt ngắn ngang vai trông cá tính hơn hẳn.
    – Sao dạo này béo thế?- Tú Anh trêu tôi
    – Thì về nhà được bố mẹ “vỗ béo” đấy chứ tao có muốn đâu! Còn mày thì vẫn gầy như cái que haha
    – Tao gầy vì ngày đêm nhớ mày đấy!- nó trêu lại
    Rồi tôi và nó trở về nhà tôi và bắt đầu lấy xe đi chơi. Ngồi trên xe hai đứa tám với nhau đủ thứ chuyện.Có thể các bạn không tin nhưng khi đã là bạn thân cùng hiểu nhau thì dù không gặp nhau bao lâu đến mấy chỉ cần khi gặp và nói “ ê tao kể cho mày nghe cái này” thì sẽ “tám chuyện” đủ mọi thứ trên đời như vừa mới gặp nhau hôm qua vậy!
    Tôi và Tú Anh cũng thế. Chúng tôi kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện trên đời nào là chuyện ở lớp chuyện gia đình và cả về những cậu bạn “crush” mà mình thầm thương trộm nhớ. Ngày hôm đó chúng tôi chỉ dành thời gian cho nhau để ôn lại biết bao kỉ niêm cũ, đó chính là ngày tình bạn của chúng tôi. Tôi đưa Tú Anh đi vòng quanh xem nơi mình sống rồi thỉnh thoảng hai đứa lại tạt vào một quán nào đó ven đường để mua quần áo đôi hay thưởng thức đồ ăn nơi đây…
    Sáng ngày hôm sau Tú Anh lại phải trở về nhà và chúng tôi đã hứa với nhau từ giờ cứ mỗi năm sẽ lại lên thăm nhau cho đỡ nhớ! Đó là cuộc gặp gỡ mà tôi nhớ mãi không bao giờ quên, một cuộc gặp thật đẹp và in đậm dấu ấn trong tim tôi.
    trinh-vforum.vn

    Những người bạn luôn có những kỉ niệm tình cảm nhất định với nhau đặc biệt là sau nhiều năm xa cách ít liên lạc hoặc liên lạc nhưng chưa gặp nhau thì có rất nhiều điều muốn nói chia sẻ với nhau. Hiện tại nhờ sự phát triển của công nghệ và các thiết bị smartphone thì việc kết nối với nhau quá dễ dàng cũng làm 1 phần tình cảm nhạt dần vì chúng ta có thể gặp nhau hằng ngày trên mạng xã hội facebook, zalo tuy nhiên lại có thể ít gặp nhau và ngoài đời thực cũng ít gặp nhau. Thậm chỉ sau nhiều năm gặp nhau khi gặp lại thì cảm xúc cũng không được như khi bạn không hề biết tin tức gì của người bạn của mình.

    Bình luận
  2. Hôm nay là cuộc gặp gỡ của gia đình em với chú Thành sau gần mười năm chú vào miền Nam sinh sống. Ngày chú đi em vẫn là đứa trẻ được bế ẵm, vậy mà thấm thoắt trôi qua, em đã lớn và trở thành học sinh lớp tám. Chú về nhà ai ai cũng mừng mừng tủi tủi. Em thì không nhận ra chú. Chỉ có điều em thấy chú thật giống với bố em. Chú ôm ông bà và nói: “Con nhớ bố mẹ lắm”. Em bước đến chào chú và được chú tặng cho một món quà nhỏ là hộp kẹo miền Nam. Với một đứa trẻ, có gì quý hơn đồ ăn thỏa mãn dạ dày. Nhưng dường như chỉ có mình em là vẫn nhăn nhỏ vui mừng, nhìn mọi người ai nấy đều xúc động em cũng thấy lòng mình lặng xuống. Dường như, dường như ai cũng đầy xúc động trước sự trở lại của chú sau bao năm. TÌnh cảm luôn là sợi dây gắn kết mọi người lại. Và đột nhiên, tôi cũng thấy dường như mắt mình lệ nhòe mi. 

    Bình luận

Viết một bình luận