viết đoạn văn khoảng 1 trang giấy KỂ về mùa đông ở quê hương em
0 bình luận về “viết đoạn văn khoảng 1 trang giấy KỂ về mùa đông ở quê hương em”
Cứ bắt đầu vào tầm tháng 11 trở ra, thời tiết ngày càng xấu đi. Không khí ngày càng lạnh và giá hơn. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về khiến cho nhiệt độ ngày càng giảm xuống và còn có cả những trận mưa giá khiến ai ai cũng đều ngại khi phải rời chiếc chăn ấm áp hay rời khỏi ngôi nhà của mình để đi ra ngoài.
Mùa đông, nếu trời không mưa thì cả bầu trời cũng không được rực rỡ như những ngày hè chói chang ánh nắng mà thay vào đó, mùa đông lại đem đến một bầu trời xám xịt, không cảnh lúc nào cũng ảm đạm. Những đám mây trên bầu trời tưởng chừng không muốn thay áo mà cứ mang mãi một màu xám trắng. Ông mặt trời chắc vì thời tiết lạnh giá quá mà cũng chẳng buồn xuất hiện.
Hàng cây thì không có sức sống, cành nào cũng khẳng khiu. Chỉ cần một cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá vàng còn sót lại bắt đầu rơi xuống làm cho khung cảnh càng trở nên buồn hơn. Mùa đông như một bức tranh thiếu màu sắc khi chỉ có hai gam màu xám trắng làm chủ đạo. Nhìn từ xa, mọi vật như đang được bao phủ bảo một lớp sương mù làm cho khung cảnh trở nên mờ ảo.
Những người gánh hàng rong, những gánh hàng hoa cứ như đi lạc vào một thế giới khác khi đi trong làn sương trắng mờ ảo đó. Trời mà mưa phùn thì còn ảm đạm và buồn hơn rất nhiều. Mưa phùn không giống như những cơn mưa rào vội đến, vội đi hay những cơn mưa bóng mây. Mưa phùn là loại mưa nhỏ, nhưng cứ mưa mãi, không biết bao giờ mới tạnh.
Nếu chỉ nhìn sơ qua, mọi người sẽ nghĩ mưa này sẽ không ướt áo, nhưng không, mưa phùn có thể làm ướt cả người nếu đi trong mưa ấy. Khi mưa, những hàng cây dù đã nằm im lìm để chờ mùa xuân tới – mùa để cây có thể đâm chồi, này lộc thì mưa phùn lại làm cho những hàng liễu, rặng xà cừ thêm phần ủ rũ, mặc cho mưa muốn là gì, mặc cho gió cứ rít, những hàng cây vẫn ở đó, im lìm không buồn đung đưa.
Mưa xuống cũng làm đường phố trở nên vắng vẻ. Vắng vẻ đâu chỉ vì mưa mà còn vì cái giá rét cực độ khiến cho con người ta, nếu ai có việc thì mới ra ngoài, nếu không sẽ chẳng có ai buồn ra đường vào cái ngày mưa phùn gió bấc như thế. Trên đường phố, dọc bờ hồ chỉ có lác đác người qua lại. Không phải họ thích trời mưa hay họ thích mùa đông mà họ đều phải ra đường để kiếm sống, để mưu sinh.
Còn những người đi xe máy thì ai nấy cũng đều mặc áo cao, rồi mũ, rồi khăn len trùm kín và chỉ để lộ ra ra 2 con mắt như để hạn chế tối đa cái rét cắt da cắt thịt có thể len lỏi vào trong cơ thể. Mưa phùn cũng khiến cho những khu vui chơi giải trí sôi động, náo nhiệt vào những ngày hè giờ cũng nằm im lìm, không một tiếng động. Mưa đến, gió mùa về khiến cho không khí hay con người cũng cảm giác ngại ngần hơn với thiên nhiên.Xa xa đâu đó những quán phở với hương thơm và những làn khói bốc lên thật ấm nóng. Những tiếng húp xì xụp, xuýt xoa, tiếng gọi đồ ăn vang lên thật nhộn nhịp. Đâu đó những gánh hàng rong tất tả, lúc ẩn lúc hiện trong làn sương sớm cùng những tiếng rao vang vọng như những nốt nhạc vang lên trên bức tranh mùa đông lạnh giá.
Không gian chỉ còn hai gam màu đen và xám hòa quyện cùng những làn sương trắng xóa. Một bức tranh mùa đông dù không mang đầy sắc màu rực rỡ như mùa xuân hay mùa hè nhưng lại mang nét rất độc đáo, rất da diết trong tâm hồn. Đi bộ trên những con đường để cảm nhận cơn gió, cảm nhận cái giá lạnh của mùa đông cũng khiến cho tâm hồn trở nên bình lặng hơn, êm dịu hơn.
Đặc biệt mùa đông còn mang theo những cơn mưa phùn nhẹ nhàng. Mưa không đủ làm ta ướt hết như những cơn mưa rào bất chợt của mùa hạ nhưng lại mang theo một sự âm ỉ thấm vào từng thớ thịt cùng hơi lạnh của gió bắc. Vào những ngày như vậy ngồi bên khung cửa sổ nhâm nhi một tách trà nóng và nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn những giọt mưa rơi tí tách bên hiên nhà ai kia thật sự không còn gì tuyệt vời hơn.
Những bước chân hối hả trong mưa, những tiếng xuýt xoa vì lạnh trên đường của những con người ngày đêm vất vả trên con đường mưu sinh vẫn hàng ngày tô điểm thêm cho bức tranh mùa đông những nét vẽ mới. Mỗi mùa đều mang cho mình một nét đẹp riêng, một nét độc đáo mà không ngòi bút tài hoa nào có thể khắc họa trọn vẹn.
Mùa đông cũng là mùa yêu thích của nhiều người khi cùng nhau dạo phố hay cảm lạnh cái giá lạnh không oi bức nóng nực như mùa hè. Mùa đông hay mưa phùn cũng có nét yêu kiều và hấp dẫn riêng của nó và nó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể cấm được tình yêu với thiên nhiên với vạn vật.
Nhưng đâu phải ai cũng vậy, cũng có nhiều người, họ thích cái cảm giác lạnh giá, họ thích tận hưởng cái cảnh sắc thiên nhiên chỉ riêng có ở mùa đông mà không bị pha lẫn bởi bất kỳ một mùa nào khác. Mùa đông, mùa mưa phùn cũng có những nét riêng biệt, nét yêu kiều vốn có của nó, nhưng đó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể ngăn cấm tình yêu của mình đối với cảnh sắc và tình yêu dành cho thiên nhiên, cho đất nước?
Ở miền Bắc Việt Nam, trong bốn mùa, mùa đông là tháng lạnh nhất và có nhiều hoạt động đặc biệt nhất. Mùa đông là mùa lạnh nhất trong năm, xảy ra sau mùa thu và trước mùa xuân. Nó thường kéo dài trong 3 tháng, từ tháng Mười đến tháng Giêng. Bầu trời u ám với những đám mây và những cơn gió lạnh thổi qua. Sáng sớm, không khí bao phủ bởi sương mù dày đặc. Nhiệt độ phổ biến từ 10 đến 15 độ C, nhưng có thể xuống dưới 0 ở vùng núi trung du Bắc Bộ, đặc biệt là Sa Pa. Nó đang đóng băng, và mọi người đều rùng mình. Tôi luôn cố gắng tránh ra ngoài trong thời tiết này. Nhìn ra ngoài thường buồn tẻ gợi nỗi buồn và sự chán nản. Đối với tôi, mùa đông có những ngày khó khăn nhất vì lạnh. Rời khỏi giường và đến trường là một thách thức như vậy, nhưng tôi phải di chuyển. Trên đường đến trường, tôi luôn bị gió lạnh như băng thổi bay. Vào lớp, chúng ta cần đóng tất cả các cửa để ngăn cái lạnh hú từ bên ngoài vào. Cha mẹ tôi luôn nhắc nhở tôi mặc quần áo ấm nhất để không bị cảm lạnh; tuy nhiên, tôi vẫn thường bị ốm sau một đợt cảm lạnh. Mặc dù tôi ở trong nhà hầu hết thời gian, tôi vẫn thích đi chơi với bạn bè vào mùa đông. Chúng tôi sẽ đến một số cửa hàng quần áo để chọn những bộ quần áo và phụ kiện bằng len mềm mại. Chúng tôi thích thưởng thức một tách cà phê hoặc sô cô la nóng với một số bản nhạc. Món ăn yêu thích của chúng tôi là một nồi lẩu bốc khói để làm ấm cơ thể và trò chuyện về cuộc sống của chúng tôi. Vào những ngày mùa đông ấy, rất nhiều du khách chọn đến thăm Sapa, trong đó có chúng tôi. Đây là nơi duy nhất ở Việt Nam trải qua thời tiết có tuyết và cũng là quê hương tôi. Chúng tôi thích thú khi được đi bộ đường dài và lắng nghe âm thanh giòn tan, giòn tan khi bước trên tuyết. Thật đẹp khi nhìn thấy mọi thứ được bao phủ bởi lớp tuyết trắng dày và mọi thứ đều yên tĩnh. Chúng tôi chụp rất nhiều ảnh với tuyết để làm kỷ niệm đẹp. Khi trở lại khách sạn, mọi người luôn chào đón chúng tôi bằng đồ uống nóng bên bếp lửa và không gian ấm cúng. Đến từ một nơi nào đó có nhiệt độ lạnh thường xuyên với sự khác biệt lớn giữa các mùa là điều tuyệt vời. Chúng ta không có nhiều ngày lễ vào mùa đông, nhưng chúng ta đón Giáng sinh với thế giới. Đường phố được trang hoàng lộng lẫy với những ánh đèn nhiều màu sắc. Có ông già Noel tặng quà cho trẻ em. Cơ đốc nhân đến nhà thờ, trong khi những người khác đi chơi với bạn bè của họ. Mùa đông đối với tôi là một mùa đặc biệt. Trải nghiệm băng giá không dễ chịu, nhưng luôn thú vị.
Cứ bắt đầu vào tầm tháng 11 trở ra, thời tiết ngày càng xấu đi. Không khí ngày càng lạnh và giá hơn. Những cơn gió mùa đông bắc kéo về khiến cho nhiệt độ ngày càng giảm xuống và còn có cả những trận mưa giá khiến ai ai cũng đều ngại khi phải rời chiếc chăn ấm áp hay rời khỏi ngôi nhà của mình để đi ra ngoài.
Mùa đông, nếu trời không mưa thì cả bầu trời cũng không được rực rỡ như những ngày hè chói chang ánh nắng mà thay vào đó, mùa đông lại đem đến một bầu trời xám xịt, không cảnh lúc nào cũng ảm đạm. Những đám mây trên bầu trời tưởng chừng không muốn thay áo mà cứ mang mãi một màu xám trắng. Ông mặt trời chắc vì thời tiết lạnh giá quá mà cũng chẳng buồn xuất hiện.
Hàng cây thì không có sức sống, cành nào cũng khẳng khiu. Chỉ cần một cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá vàng còn sót lại bắt đầu rơi xuống làm cho khung cảnh càng trở nên buồn hơn. Mùa đông như một bức tranh thiếu màu sắc khi chỉ có hai gam màu xám trắng làm chủ đạo. Nhìn từ xa, mọi vật như đang được bao phủ bảo một lớp sương mù làm cho khung cảnh trở nên mờ ảo.
Những người gánh hàng rong, những gánh hàng hoa cứ như đi lạc vào một thế giới khác khi đi trong làn sương trắng mờ ảo đó. Trời mà mưa phùn thì còn ảm đạm và buồn hơn rất nhiều. Mưa phùn không giống như những cơn mưa rào vội đến, vội đi hay những cơn mưa bóng mây. Mưa phùn là loại mưa nhỏ, nhưng cứ mưa mãi, không biết bao giờ mới tạnh.
Nếu chỉ nhìn sơ qua, mọi người sẽ nghĩ mưa này sẽ không ướt áo, nhưng không, mưa phùn có thể làm ướt cả người nếu đi trong mưa ấy. Khi mưa, những hàng cây dù đã nằm im lìm để chờ mùa xuân tới – mùa để cây có thể đâm chồi, này lộc thì mưa phùn lại làm cho những hàng liễu, rặng xà cừ thêm phần ủ rũ, mặc cho mưa muốn là gì, mặc cho gió cứ rít, những hàng cây vẫn ở đó, im lìm không buồn đung đưa.
Mưa xuống cũng làm đường phố trở nên vắng vẻ. Vắng vẻ đâu chỉ vì mưa mà còn vì cái giá rét cực độ khiến cho con người ta, nếu ai có việc thì mới ra ngoài, nếu không sẽ chẳng có ai buồn ra đường vào cái ngày mưa phùn gió bấc như thế. Trên đường phố, dọc bờ hồ chỉ có lác đác người qua lại. Không phải họ thích trời mưa hay họ thích mùa đông mà họ đều phải ra đường để kiếm sống, để mưu sinh.
Còn những người đi xe máy thì ai nấy cũng đều mặc áo cao, rồi mũ, rồi khăn len trùm kín và chỉ để lộ ra ra 2 con mắt như để hạn chế tối đa cái rét cắt da cắt thịt có thể len lỏi vào trong cơ thể. Mưa phùn cũng khiến cho những khu vui chơi giải trí sôi động, náo nhiệt vào những ngày hè giờ cũng nằm im lìm, không một tiếng động. Mưa đến, gió mùa về khiến cho không khí hay con người cũng cảm giác ngại ngần hơn với thiên nhiên.Xa xa đâu đó những quán phở với hương thơm và những làn khói bốc lên thật ấm nóng. Những tiếng húp xì xụp, xuýt xoa, tiếng gọi đồ ăn vang lên thật nhộn nhịp. Đâu đó những gánh hàng rong tất tả, lúc ẩn lúc hiện trong làn sương sớm cùng những tiếng rao vang vọng như những nốt nhạc vang lên trên bức tranh mùa đông lạnh giá.
Không gian chỉ còn hai gam màu đen và xám hòa quyện cùng những làn sương trắng xóa. Một bức tranh mùa đông dù không mang đầy sắc màu rực rỡ như mùa xuân hay mùa hè nhưng lại mang nét rất độc đáo, rất da diết trong tâm hồn. Đi bộ trên những con đường để cảm nhận cơn gió, cảm nhận cái giá lạnh của mùa đông cũng khiến cho tâm hồn trở nên bình lặng hơn, êm dịu hơn.
Đặc biệt mùa đông còn mang theo những cơn mưa phùn nhẹ nhàng. Mưa không đủ làm ta ướt hết như những cơn mưa rào bất chợt của mùa hạ nhưng lại mang theo một sự âm ỉ thấm vào từng thớ thịt cùng hơi lạnh của gió bắc. Vào những ngày như vậy ngồi bên khung cửa sổ nhâm nhi một tách trà nóng và nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn những giọt mưa rơi tí tách bên hiên nhà ai kia thật sự không còn gì tuyệt vời hơn.
Những bước chân hối hả trong mưa, những tiếng xuýt xoa vì lạnh trên đường của những con người ngày đêm vất vả trên con đường mưu sinh vẫn hàng ngày tô điểm thêm cho bức tranh mùa đông những nét vẽ mới. Mỗi mùa đều mang cho mình một nét đẹp riêng, một nét độc đáo mà không ngòi bút tài hoa nào có thể khắc họa trọn vẹn.
Mùa đông cũng là mùa yêu thích của nhiều người khi cùng nhau dạo phố hay cảm lạnh cái giá lạnh không oi bức nóng nực như mùa hè. Mùa đông hay mưa phùn cũng có nét yêu kiều và hấp dẫn riêng của nó và nó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể cấm được tình yêu với thiên nhiên với vạn vật.
Nhưng đâu phải ai cũng vậy, cũng có nhiều người, họ thích cái cảm giác lạnh giá, họ thích tận hưởng cái cảnh sắc thiên nhiên chỉ riêng có ở mùa đông mà không bị pha lẫn bởi bất kỳ một mùa nào khác. Mùa đông, mùa mưa phùn cũng có những nét riêng biệt, nét yêu kiều vốn có của nó, nhưng đó là cảm nhận riêng của mỗi người bởi ai có thể ngăn cấm tình yêu của mình đối với cảnh sắc và tình yêu dành cho thiên nhiên, cho đất nước?
Ở miền Bắc Việt Nam, trong bốn mùa, mùa đông là tháng lạnh nhất và có nhiều hoạt động đặc biệt nhất. Mùa đông là mùa lạnh nhất trong năm, xảy ra sau mùa thu và trước mùa xuân. Nó thường kéo dài trong 3 tháng, từ tháng Mười đến tháng Giêng. Bầu trời u ám với những đám mây và những cơn gió lạnh thổi qua. Sáng sớm, không khí bao phủ bởi sương mù dày đặc. Nhiệt độ phổ biến từ 10 đến 15 độ C, nhưng có thể xuống dưới 0 ở vùng núi trung du Bắc Bộ, đặc biệt là Sa Pa. Nó đang đóng băng, và mọi người đều rùng mình. Tôi luôn cố gắng tránh ra ngoài trong thời tiết này. Nhìn ra ngoài thường buồn tẻ gợi nỗi buồn và sự chán nản. Đối với tôi, mùa đông có những ngày khó khăn nhất vì lạnh. Rời khỏi giường và đến trường là một thách thức như vậy, nhưng tôi phải di chuyển. Trên đường đến trường, tôi luôn bị gió lạnh như băng thổi bay. Vào lớp, chúng ta cần đóng tất cả các cửa để ngăn cái lạnh hú từ bên ngoài vào. Cha mẹ tôi luôn nhắc nhở tôi mặc quần áo ấm nhất để không bị cảm lạnh; tuy nhiên, tôi vẫn thường bị ốm sau một đợt cảm lạnh. Mặc dù tôi ở trong nhà hầu hết thời gian, tôi vẫn thích đi chơi với bạn bè vào mùa đông. Chúng tôi sẽ đến một số cửa hàng quần áo để chọn những bộ quần áo và phụ kiện bằng len mềm mại. Chúng tôi thích thưởng thức một tách cà phê hoặc sô cô la nóng với một số bản nhạc. Món ăn yêu thích của chúng tôi là một nồi lẩu bốc khói để làm ấm cơ thể và trò chuyện về cuộc sống của chúng tôi. Vào những ngày mùa đông ấy, rất nhiều du khách chọn đến thăm Sapa, trong đó có chúng tôi. Đây là nơi duy nhất ở Việt Nam trải qua thời tiết có tuyết và cũng là quê hương tôi. Chúng tôi thích thú khi được đi bộ đường dài và lắng nghe âm thanh giòn tan, giòn tan khi bước trên tuyết. Thật đẹp khi nhìn thấy mọi thứ được bao phủ bởi lớp tuyết trắng dày và mọi thứ đều yên tĩnh. Chúng tôi chụp rất nhiều ảnh với tuyết để làm kỷ niệm đẹp. Khi trở lại khách sạn, mọi người luôn chào đón chúng tôi bằng đồ uống nóng bên bếp lửa và không gian ấm cúng. Đến từ một nơi nào đó có nhiệt độ lạnh thường xuyên với sự khác biệt lớn giữa các mùa là điều tuyệt vời. Chúng ta không có nhiều ngày lễ vào mùa đông, nhưng chúng ta đón Giáng sinh với thế giới. Đường phố được trang hoàng lộng lẫy với những ánh đèn nhiều màu sắc. Có ông già Noel tặng quà cho trẻ em. Cơ đốc nhân đến nhà thờ, trong khi những người khác đi chơi với bạn bè của họ. Mùa đông đối với tôi là một mùa đặc biệt. Trải nghiệm băng giá không dễ chịu, nhưng luôn thú vị.