Viết đoạn văn ngắn bộc lộ cảm xúc về tình yêu quê hương sau khi học xong bài thơ”Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê”

Viết đoạn văn ngắn bộc lộ cảm xúc về tình yêu quê hương sau khi học xong bài thơ”Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê”

0 bình luận về “Viết đoạn văn ngắn bộc lộ cảm xúc về tình yêu quê hương sau khi học xong bài thơ”Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê””

  1. Tình yêu quê hương là tình cảm cao đẹp cần có trong mỗi con người. Yêu quê hương là luôn biết trân trọng, tự hào về quê hương mình và có suy nghĩ làm giàu đẹp quê hương. QUe hương chính là nôi nuôi dưỡng và bồi đắp tâm hồn ta lớn khôn. Nhắc về quê hương, ta nhớ nhiều về mẹ cha, về kỉ niệm ấ thơ tung tăng bên bè bạn. Đó cũng là mảnh đất gieo trong ta tình yêu thiên nhiên, yêu con người lớn lao. Từng cảnh vật thân thương trong làng quê như cánh đồng lúa, con đường làng, lũy tre cho đến những con người quê hương giản dị ,mộc mạc.. Tất cả hình ảnh ấy đẹp vô cùng trong tâm trí. Tình yêu quê hương cứ lớn dần theo năm tháng trong bao nhung nhớ của kẻ xa quê. Tình cảm ấy không hiện hữu ra bằng lời lẽ ngọt ngào nhưng khắc sâu trong cái bồi hồi da diết một ngày ta được về thăm quê. Là cái yêu thiết tha những cảnh vật thân thương, là sự gắn bó ruột thịt. Hương vị quê hương, đó là điều cao quý vô cùng mà thời gian dù vô tình nhưng chẳng thể khiến nó phai nhạt trong tim ta. 

    Bình luận
  2.      Nhắc đến quê hương mình, lòng em dâng lên biết bao niềm yêu mến, tự hào. Quê hương em, đó là nơi cha mẹ sinh ra em và nuôi lớn em thành người. Nơi đây ghi dấu bao kỉ niệm ngọt ngào của tuổi thơ em. Đó là những ngày đầu tiên em chập chững biết đi, em bi bô biết nói. Ngày nắng chói chang mẹ thức đêm quạt cho em ngủ. Đêm đông lạnh giá cha ủ ấm chọ em bằng hơi ấm của người. Quê hương cũng là nơi cho em những người bạn quý trong đời. Người bạn cùng em chăn trâu cắt cỏ, người bạn cùng em thả diều bắt cá, và cũng chính người bạn ấy cùng em tới lớp tới trường, sẻ chia bao niềm vui nỗi buồn với em. Em còn nhớ đến những thầy cô đã góp công đạy em khôn lớn. Từng lời thầy giảng, từng nét bút của cô còn như in đấu trong em như những âm thanh, hình ảnh thiêng liêng nhất trong đời. Làm sao em quên được những con người đáng yêu, đáng quý nơi quê hương yêu dấu của mình. Quê hương còn cho em cả những hàng cây xanh mướt, những con đường giản dị, những bờ mương trong mát và bầu trời lồng lộng tiếng sáo diều. Chao ôi! Biết ơn và tự hào biết mấy về quê hương yêu dấu ấy!

    Bình luận

Viết một bình luận