Viết đoạn văn ngắn cảm nhận khổ 3 của bài thơ Nhớ Rừng
0 bình luận về “Viết đoạn văn ngắn cảm nhận khổ 3 của bài thơ Nhớ Rừng”
Đoạn thơ thứ 3 của bài thơ ” Nhớ rừng ” đã vẽ lên bức tranh tứ bình tuyệt đẹp mà hình tượng trung tâm là sự oai hùng của vị chúa sơn lâm. Bức tranh đầu tiên là chân dung tâm hồn hổ vào một đêm trăng đầy mơ mộng với màu vàng óng ả của trăng, màu xanh trong vắt của nước suối đại ngàn, màu trắng đen mờ ảo của cỏ cây hoa lá. Trước cảnh ấy con hổ đứng bên bờ ngắm nhìn trong trạng thái say mồi, sảng khoái thưởng thức dòng suối mát trong. Ở bức tranh thứ hai, tác giả lại dùng ngôn từ của mình vẫn để thể hiện hình ảnh trung tâm là con hổ trên phông nền của khung cảnh ngày mưa. Qua bút pháp lãng mạn của Thế Lữ ,ông đã vẽ nên một bộ tranh ko gì có thể sánh bằng,tuyệt đẹp ,hùng vĩ !Và đồng thời cũng đã làm sống dậy một thời huy hoàng ,quyền uy của vị chúa tể rừng già.
Trong văn bản nhớ rừng của tác giả Thế Lữ tôi thích nhất khổ 3. Đoạn thứ 3 nói lên nỗi nhớ thời oanh liệt – thời còn ở trong rừng của con hổ đang bị nhốt trong cũi sắt. Nhớ cảnh rừng thiêng bóng cả, cây già. Nhớ kỉ niệm thời oanh liệt. Nhớ đêm vàng bên bờ suối. Nhớ những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,….Mỗi nỗi nhớ của nó gắn liền với một cảnh vật, một sinh hoạt, một khoảnh khắc thời gian đặc biệt của nó. Điệp từ “ta ” thể hiện niềm tự hào về những kỷ niệm đẹp thuở vùng vẫy ngày xưa. Qua đó ta thấy con hổ đang rất nhớ về những kỉ niệm đẹp, thuộc về dĩ vãng. Con hổ tiếc nuối thời tự do, thời oanh liệt, đối với nó giờ đây chỉ là mơ mộng, ảo ảnh mà thôi.
Đoạn thơ thứ 3 của bài thơ ” Nhớ rừng ” đã vẽ lên bức tranh tứ bình tuyệt đẹp mà hình tượng trung tâm là sự oai hùng của vị chúa sơn lâm. Bức tranh đầu tiên là chân dung tâm hồn hổ vào một đêm trăng đầy mơ mộng với màu vàng óng ả của trăng, màu xanh trong vắt của nước suối đại ngàn, màu trắng đen mờ ảo của cỏ cây hoa lá. Trước cảnh ấy con hổ đứng bên bờ ngắm nhìn trong trạng thái say mồi, sảng khoái thưởng thức dòng suối mát trong. Ở bức tranh thứ hai, tác giả lại dùng ngôn từ của mình vẫn để thể hiện hình ảnh trung tâm là con hổ trên phông nền của khung cảnh ngày mưa. Qua bút pháp lãng mạn của Thế Lữ ,ông đã vẽ nên một bộ tranh ko gì có thể sánh bằng,tuyệt đẹp ,hùng vĩ !Và đồng thời cũng đã làm sống dậy một thời huy hoàng ,quyền uy của vị chúa tể rừng già.
Xin ctlhn ạ!
Trong văn bản nhớ rừng của tác giả Thế Lữ tôi thích nhất khổ 3. Đoạn thứ 3 nói lên nỗi nhớ thời oanh liệt – thời còn ở trong rừng của con hổ đang bị nhốt trong cũi sắt. Nhớ cảnh rừng thiêng bóng cả, cây già. Nhớ kỉ niệm thời oanh liệt. Nhớ đêm vàng bên bờ suối. Nhớ những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,….Mỗi nỗi nhớ của nó gắn liền với một cảnh vật, một sinh hoạt, một khoảnh khắc thời gian đặc biệt của nó. Điệp từ “ta ” thể hiện niềm tự hào về những kỷ niệm đẹp thuở vùng vẫy ngày xưa. Qua đó ta thấy con hổ đang rất nhớ về những kỉ niệm đẹp, thuộc về dĩ vãng. Con hổ tiếc nuối thời tự do, thời oanh liệt, đối với nó giờ đây chỉ là mơ mộng, ảo ảnh mà thôi.