Viết đoạn văn ngắn kể về 1 kỉ niệm khó quên về tình bạn
0 bình luận về “Viết đoạn văn ngắn kể về 1 kỉ niệm khó quên về tình bạn”
ĐEnns bây giờ tôi không thể quên được,Có hôm bạn bị mất cây bút máy của mình mà mẹ Lan tặng lúc đó cả lớp ai cũng nghĩ là tôi vì giờ ra chơi chỉ có tôi và Nam ở trong lớp tôi.Tôi tưởng Lan sẽ khi nhờ tôi.Nhưng không Lan bảo : Hai bạn ơi ai làm mất thì trả cho mình nhé .Lúc đó trả ai nhận là mình làm mât.Đến khi cả lớp tìm các cặp túi quần áo thì ra là Nam.Khi bị phát hiện Nam đã xin looic và hứa mình sẽ không tái phạm nữa tưởng rằng Lan sẽ không tha cho Nam Lan nói : Bạn hứa đấy nhé ,phải làm nha mình tha thứ cho bạn.Nói xong Nam muốn khóc luôn
Đến bây giờ tôi vẫn không thể quên kí ức về lần tôi đọc trộm nhật kí của Mai. Khi đến phòng chờ Mai, thấy cuốn sổ nhỏ xinh, tôi không kìm được tò mò và cầm lên. Trong niềm háo hức, tôi đã không nghĩ nhiều và thật xấu khi cầm cuốn sổ đó. Tình cờ và rồi Mai bắt gặp, tôi chỉ biết im lặng còn bạn thì vô cùng giận dữ.Tôi vẫn nhớ ánh mắt đầy căm phẫn của bạn đến giờ! Ánh mắt tràn ngập thất vọng mà không cần một lời nói tôi cũng hiểu ra. Bạn chạy đi trong tiếng ú ớ của tôi và tôi thì còn chưa kịp giải thích gì cả. Sau đó, bạn giận tôi, giận tôi vô cùng và đến giờ tôi vẫn không thể quên được sự xấu xa củ mình. Xấu xa đến mức không kiểm soát được hành vi và làm cô bạn của mình buồn, thất vọng.
ĐEnns bây giờ tôi không thể quên được,Có hôm bạn bị mất cây bút máy của mình mà mẹ Lan tặng lúc đó cả lớp ai cũng nghĩ là tôi vì giờ ra chơi chỉ có tôi và Nam ở trong lớp tôi.Tôi tưởng Lan sẽ khi nhờ tôi.Nhưng không Lan bảo : Hai bạn ơi ai làm mất thì trả cho mình nhé .Lúc đó trả ai nhận là mình làm mât.Đến khi cả lớp tìm các cặp túi quần áo thì ra là Nam.Khi bị phát hiện Nam đã xin looic và hứa mình sẽ không tái phạm nữa tưởng rằng Lan sẽ không tha cho Nam Lan nói : Bạn hứa đấy nhé ,phải làm nha mình tha thứ cho bạn.Nói xong Nam muốn khóc luôn
Đến bây giờ tôi vẫn không thể quên kí ức về lần tôi đọc trộm nhật kí của Mai. Khi đến phòng chờ Mai, thấy cuốn sổ nhỏ xinh, tôi không kìm được tò mò và cầm lên. Trong niềm háo hức, tôi đã không nghĩ nhiều và thật xấu khi cầm cuốn sổ đó. Tình cờ và rồi Mai bắt gặp, tôi chỉ biết im lặng còn bạn thì vô cùng giận dữ.Tôi vẫn nhớ ánh mắt đầy căm phẫn của bạn đến giờ! Ánh mắt tràn ngập thất vọng mà không cần một lời nói tôi cũng hiểu ra. Bạn chạy đi trong tiếng ú ớ của tôi và tôi thì còn chưa kịp giải thích gì cả. Sau đó, bạn giận tôi, giận tôi vô cùng và đến giờ tôi vẫn không thể quên được sự xấu xa củ mình. Xấu xa đến mức không kiểm soát được hành vi và làm cô bạn của mình buồn, thất vọng.