viết đoạn văn nghị luận giải thích về bài “ý nghĩa văn chương”

viết đoạn văn nghị luận giải thích về bài “ý nghĩa văn chương”

0 bình luận về “viết đoạn văn nghị luận giải thích về bài “ý nghĩa văn chương””

  1.                                        Bài làm

              Văn chương có nguồn gốc cốt lõi là tình cảm, lòng vị tha với

    con người. Văn chương là hình ảnh của sự sống muôn hình vạn trạng,

    là những bức tranh thiên nhiên bốn mùa tuần hoàn luân chuyển, là

    những cảm xúc tinh tế của con người rung động trước thiên nhiên.

    Qua lăng kính của văn chương, ta cảm nhận được những cái hay,

    cái đẹp về muôn loài. Văn chương cũng là nơi lòng thi nhân gửi

    gắm những nỗi sầu bi, uất hận hay những niềm vui, hạnh phúc

    trước cuộc đời. Những bức tranh tả cảnh ngụ tình, ta từng gặp

    qua những vần thơ trong “Cảnh khuya” của Hồ Chí Minh, qua

    bức tranh đêm khuya giữa núi rừng Việt Bắc, Bác đã bày tỏ những

    lo lắng về cuộc kháng chiến trường kì của dân tộc. Không những

    vậy, văn chương còn gây cho ta những tình cảm ta không có, là

    sự rung cảm, xúc động, xót xa trước những số phận con người,

    là tấm lòng nhân ái và đồng cảm trước những hoàn cảnh bất hạnh.

    Văn chương cũng luyện những tình cảm ta sẵn có, đọc “Mẹ tôi”,

    ai trong chúng ta hẳn cũng có lần lỡ khiến mẹ phải buồn như cậu

    bé En-ri-cô, qua tác phẩm đó ta trân trọng người mẹ của mình

    hơn. Như vậy, văn chương làm cho những tình cảm sẵn có trong

    ta sắc nét và phong phú hơn. Thật không quá khi nói, văn chương

    chính là món quà, là nguồn nước trong lành tưới mát tâm hồn ta.

    Đời sống tinh thần của nhân loại nếu thiếu văn chương sẽ nghèo

    nàn biết bao!

    chúc bạn học tốt xin 5*,cảm ơn , và đánh giá ctlhn

    Bình luận
  2. Văn chương có nguồn gốc cốt lõi là tình cảm, lòng vị tha với con người. Văn chương là hình ảnh của sự sống muôn hình vạn trạng, là những bức tranh thiên nhiên bốn mùa tuần hoàn luân chuyển, là những cảm xúc tinh tế của con người rung động trước thiên nhiên. Qua lăng kính của văn chương, ta cảm nhận được những cái hay, cái đẹp về muôn loài. Văn chương cũng là nơi lòng thi nhân gửi gắm những nỗi sầu bi, uất hận hay những niềm vui, hạnh phúc trước cuộc đời. Những bức tranh tả cảnh ngụ tình, ta từng gặp qua những vần thơ trong “Cảnh khuya” của Hồ Chí Minh, qua bức tranh đêm khuya giữa núi rừng Việt Bắc, Bác đã bày tỏ những lo lắng về cuộc kháng chiến trường kì của dân tộc. Không những vậy, văn chương còn gây cho ta những tình cảm ta không có, là sự rung cảm, xúc động, xót xa trước những số phận con người, là tấm lòng nhân ái và đồng cảm trước những hoàn cảnh bất hạnh. Văn chương cũng luyện những tình cảm ta sẵn có, đọc “Mẹ tôi”, ai trong chúng ta hẳn cũng có lần lỡ khiến mẹ phải buồn hư cậu bé En-ri-cô, qua tác phẩm đó ta trân trọng người mẹ của mình hơn. Như vậy, văn chương làm cho những tình cảm sẵn có trong ta sắc nét và phong phú hơn. Thật không quá khi nói, văn chương chính là món quà, là nguồn nước trong lành tưới mát tâm hồn ta. Đời sống tinh thần của nhân loại nếu thiếu văn chương sẽ nghèo nàn biết bao!

    Chúc bạn học tốt !

    Bình luận

Viết một bình luận