Viết đoạn văn tả 1 người bạn mà em đã quen được 1 thời gian ngắn
0 bình luận về “Viết đoạn văn tả 1 người bạn mà em đã quen được 1 thời gian ngắn”
Hè năm ngoái, với kết quả học tập đạt loại giỏi, em được gia đình thưởng cho một chuyến đi biển ở Sầm Sơn. Cũng thật tình cờ, tại nơi sóng biển cát trắng này, em quen được Mai – một cô bạn rất dễ thương và tốt bụng.
Em còn nhớ trong chuyến đi thú vị ấy, vì tò mò và thích khám phá, em xin phép bố mẹ cho đi chơi xa hơn một chút. Được bố mẹ gật đầu, em vui vẻ lắm. Em cứ đi, vừa đi vừa tròn mắt ngắm cảnh vật ven đường. Chao ôi! Nơi đây mọi thứ đều đẹp như bức tranh. Đi xa quá, em bị lạc mà quên đường về. Điện thoại không có, nhà dân cũng không có nhiều. Mặt trời đã nhô cao hơn với nhiều tia nắng gay gắt. Đang hốt hoảng vì không biết đường về, em gục xuống bật khóc. Bỗng có một người vô tình va vào em. Em ngước mặt lên, một ánh mắt bối rối cùng lời nói cuống quýt : “Mình xin lỗi bạn nhé, mình không cố ý, bạn có sao không? ” Em ngây ra một lúc vì giọng nói nhẹ nhàng cùng khuôn mặt trái xoan đang đầy vẻ lo lắng của người bạn va vào mình. Tôi dụi mắt, lắc đầu. Chẳng chờ em nói thêm, bạn đã cất lời hỏi han: “Bạn có chuyện buồn à, khóc xấu hết mặt dễ thương rồi kìa? ” Nghe tới đây, mình òa khóc: “Mình, Mình bị lạc đường”. Bạn vội tiếp lời luôn: “Hay mình đưa bạn về nhà nhé, mình là người ở đây nên rành đường lắm”. Em gật đầu, lấy tay lau nước mắt. Bấy giờ em mới có dịp để ý kĩ bạn hơn. Nước da ửng hồng, có lẽ vì vừa mới chạy. Mái tóc đen, dài được bạn buộc cao lên. Đôi mắt đen, to tròn luôn khiến người đối diện có một sự gần gũi, dễ mến.
Trên đường về, chúng em trò chuyện với nhau. Hóa ra bạn tên Mai và sinh cùng ngày tháng năm sinh với em. Em cảm thấy rất thú vị về điều đó. Những câu chuyện đầu tiên của hai đứa trẻ vừa quen biết lại tạo nên một tình bạn mới đẹp biết nhường nào. Mai dễ gần và thân thiện lắm. Bạn bắt chuyện với em hệt như chúng em đã quen nhau từ rất lâu rồi. Nắng mùa hè vàng như rót mật trên đuôi tóc cột cao lắc lư theo bước đi của Mai. Mai cười xinh lắm. Đôi mắt cười cùng chiếc răng khểnh càng làm cho nụ cười của Mai duyên hơn. Đôi má lúm đồng tiền lộ rõ hẳn. Con đường bỗng dưng gần hẳn lại. Kia rồi, khách sạn gia đình em thuê ở. Chúng em ôm nhau, nói lời tạm biệt và không quên hứa hẹn ngày gặp lại. Em thầm cảm ơn Mai rất nhiều
Mới đó, cũng một năm trôi qua rồi rồi. Em và Mai vẫn giữ liên lạc tới tận bây giờ. Ngày sinh nhật của chúng em đã cận kề, chắc chắn em sẽ xin bố mẹ đến Sầm Sơn một lần nữa, gặp Mai – người bạn đáng mến mới quen. Em cũng mong sẽ có dịp được đến nhà Mai và trở thành bạn thân của nhau. Tớ quý cậu nhiều lắm Mai ơi!
Thoa là người bạn em mới quen ở lớp học vẽ. Thoa có dáng người mảnh khảnh. Bạn không quá cao nhưng nhìn rất cân đối ,vừa phải. Bước đi của bạn nhẹ nhàng, thanh thoát có chút gì đó rất phiêu, rất nghệ thuật. Em thích nhìn bạn cười. Nụ cườn hiền với hàm răng hạt na đều tăm tắp. Mái tóc bạn dài qua vai và đen óng ả. Bạn dịu dàng, thướt tha với trang phục váy lanh và giày búp bê. Đôi mắt bạn trông rất hiền và có chiều sâu. Ta rất dễ bị thu hút bởi bạn với ánh nhìn chăm chú, nhẹ nhàng. Nhưng em còn thích ở bạn làn da trắng. Trông bạn luôn bừng sáng giữa một lớp học tối tăm, ồn ã vậy. Và dù mới gặp gỡ nhưng bạn đã để lại ấn tượng thật đẹp trong em.
Hè năm ngoái, với kết quả học tập đạt loại giỏi, em được gia đình thưởng cho một chuyến đi biển ở Sầm Sơn. Cũng thật tình cờ, tại nơi sóng biển cát trắng này, em quen được Mai – một cô bạn rất dễ thương và tốt bụng.
Em còn nhớ trong chuyến đi thú vị ấy, vì tò mò và thích khám phá, em xin phép bố mẹ cho đi chơi xa hơn một chút. Được bố mẹ gật đầu, em vui vẻ lắm. Em cứ đi, vừa đi vừa tròn mắt ngắm cảnh vật ven đường. Chao ôi! Nơi đây mọi thứ đều đẹp như bức tranh. Đi xa quá, em bị lạc mà quên đường về. Điện thoại không có, nhà dân cũng không có nhiều. Mặt trời đã nhô cao hơn với nhiều tia nắng gay gắt. Đang hốt hoảng vì không biết đường về, em gục xuống bật khóc. Bỗng có một người vô tình va vào em. Em ngước mặt lên, một ánh mắt bối rối cùng lời nói cuống quýt : “Mình xin lỗi bạn nhé, mình không cố ý, bạn có sao không? ” Em ngây ra một lúc vì giọng nói nhẹ nhàng cùng khuôn mặt trái xoan đang đầy vẻ lo lắng của người bạn va vào mình. Tôi dụi mắt, lắc đầu. Chẳng chờ em nói thêm, bạn đã cất lời hỏi han: “Bạn có chuyện buồn à, khóc xấu hết mặt dễ thương rồi kìa? ” Nghe tới đây, mình òa khóc: “Mình, Mình bị lạc đường”. Bạn vội tiếp lời luôn: “Hay mình đưa bạn về nhà nhé, mình là người ở đây nên rành đường lắm”. Em gật đầu, lấy tay lau nước mắt. Bấy giờ em mới có dịp để ý kĩ bạn hơn. Nước da ửng hồng, có lẽ vì vừa mới chạy. Mái tóc đen, dài được bạn buộc cao lên. Đôi mắt đen, to tròn luôn khiến người đối diện có một sự gần gũi, dễ mến.
Trên đường về, chúng em trò chuyện với nhau. Hóa ra bạn tên Mai và sinh cùng ngày tháng năm sinh với em. Em cảm thấy rất thú vị về điều đó. Những câu chuyện đầu tiên của hai đứa trẻ vừa quen biết lại tạo nên một tình bạn mới đẹp biết nhường nào. Mai dễ gần và thân thiện lắm. Bạn bắt chuyện với em hệt như chúng em đã quen nhau từ rất lâu rồi. Nắng mùa hè vàng như rót mật trên đuôi tóc cột cao lắc lư theo bước đi của Mai. Mai cười xinh lắm. Đôi mắt cười cùng chiếc răng khểnh càng làm cho nụ cười của Mai duyên hơn. Đôi má lúm đồng tiền lộ rõ hẳn. Con đường bỗng dưng gần hẳn lại. Kia rồi, khách sạn gia đình em thuê ở. Chúng em ôm nhau, nói lời tạm biệt và không quên hứa hẹn ngày gặp lại. Em thầm cảm ơn Mai rất nhiều
Mới đó, cũng một năm trôi qua rồi rồi. Em và Mai vẫn giữ liên lạc tới tận bây giờ. Ngày sinh nhật của chúng em đã cận kề, chắc chắn em sẽ xin bố mẹ đến Sầm Sơn một lần nữa, gặp Mai – người bạn đáng mến mới quen. Em cũng mong sẽ có dịp được đến nhà Mai và trở thành bạn thân của nhau. Tớ quý cậu nhiều lắm Mai ơi!
Thoa là người bạn em mới quen ở lớp học vẽ. Thoa có dáng người mảnh khảnh. Bạn không quá cao nhưng nhìn rất cân đối ,vừa phải. Bước đi của bạn nhẹ nhàng, thanh thoát có chút gì đó rất phiêu, rất nghệ thuật. Em thích nhìn bạn cười. Nụ cườn hiền với hàm răng hạt na đều tăm tắp. Mái tóc bạn dài qua vai và đen óng ả. Bạn dịu dàng, thướt tha với trang phục váy lanh và giày búp bê. Đôi mắt bạn trông rất hiền và có chiều sâu. Ta rất dễ bị thu hút bởi bạn với ánh nhìn chăm chú, nhẹ nhàng. Nhưng em còn thích ở bạn làn da trắng. Trông bạn luôn bừng sáng giữa một lớp học tối tăm, ồn ã vậy. Và dù mới gặp gỡ nhưng bạn đã để lại ấn tượng thật đẹp trong em.