Viết đoạn văn tổng phân hợp làm rõ câu chủ đề sau :” Khổ thơ thứ 3 trong bài Nhớ rừng đã thể hiện tâm trạng đầy tiếc nuối,bất lực và khát vọng tự do của con hổ khi ở trong vườn bách thú”
10-12 câu thuii ạ.Không chép mạng nha chép mạng tố cáo ó
Viết đoạn văn tổng phân hợp làm rõ câu chủ đề sau :” Khổ thơ thứ 3 trong bài Nhớ rừng đã thể hiện tâm trạng đầy tiếc nuối,bất lực và khát vọng tự do của con hổ khi ở trong vườn bách thú”
10-12 câu thuii ạ.Không chép mạng nha chép mạng tố cáo ó
@Meoss_
Nhắc đến giai đoạn thơ mới, không thể không nhắc đến tác phẩm nổi tiếng của Thế Lữ đó là ” Nhớ rừng ”. Văn bản đã thể hiện rất rõ ràng những tâm trạng của con hổ bị nhốt để diễn tả sâu sắc nỗi chán ghét thực tại của người dân ta thời đó, đặc biệt là khổ thớ thứ 3. Ở khổ thơ này, với ngòi bút tài tình, tác giả đã sáng tác nên những câu thơ vừa giàu hình ảnh mà lại mang nhiều tầng lớp ý nghĩa. Trước hết, khổ thơ đã thể hiện tâm trạng đầy tiếc nuối, bất lực và khát vọng tự do của con hổ khi ở trong vườn bách thú. Con hổ đã phải chịu một sự tù túng đến khó chiun mà nó lại chẳng thể chống cự hay giành lại tự do cho mình. Cái tâm trạng này đã dần ăn sâu vào tâm trí một loài vật vẫn thường khi hung tàn như nó nhưng lúc này lại cảm thấy bất lực vô cùng. Và qua hình ảnh con hổ – chúa tể sơn lâm – tác giả đã tái hiện một cách gián tiếp hoàn cảnh của nhân dân đất nước ta trong thời kì đó. Ta phải chịu một sự áp đặt hết sức nặng nề từ lũ giặc ngoại xâm, ta bị chúng giam lỏng, bắt ép phải làm theo những điều mà bọn chúng yêu cầu. Vậy chẳng phải, mỗi người dân ta lúc này cũng có tâm trạng và cảm giác uất ức như loài vật này hay sao? Thật nực cười, thế mà ta lại chẳng thể kháng cự lại bọn chúng nhưng một khát khao tự do vẫn luôn cháy bỏng trong tâm hồn con người đất Việt. Và đặc biệt là tác giả, người trực tiếp chứng kiến mọi thứ tồi tệ, tầm thường ấy. Đoạn thơ đã thể hiện rất chân thực, sâu sắc những cảm xúc của con hổ lẫn con người chúng ta, khơi gợi một lòng yêu nước thật thầm kín của người dân mất nước thuở ấy.
……………………………………………… Ta phải chịu một sự áp đặt hết sức nặng nề từ lũ giặc ngoại xâm, ta bị chúng giam lỏng, bắt ép phải làm theo những điều mà bọn chúng yêu cầu. Vậy chẳng phải, mỗi người dân ta lúc này cũng có tâm trạng và cảm giác uất ức như loài vật này hay sao? Thật nực cười, thế mà ta lại chẳng thể kháng cự lại bọn chúng nhưng một khát khao tự do vẫn luôn cháy bỏng trong tâm hồn con người đất Việt. Và đặc biệt là tác giả, người trực tiếp chứng kiến mọi thứ tồi tệ, tầm thường ấy. Đoạn thơ đã thể hiện rất chân thực, sâu sắc những cảm xúc của con hổ lẫn con người chúng ta, khơi gợi một lòng yêu nước thật thầm kín của người dân mất nước thuở ấy.