Viết đoạn văn từ 8-10 câu biểu cảm về mẹ có sử dụng từ láy và quan hệ từ
0 bình luận về “Viết đoạn văn từ 8-10 câu biểu cảm về mẹ có sử dụng từ láy và quan hệ từ”
Ai sinh ra cũng có mẹ, mẹ là bầu trời là mặt đất là người mang con tới thế giới xinh đẹp này. Đời tôi làm sao quên được hình bóng người mẹ ấy, người mẹ tần tảo nuôi tôi suốt bao năm tháng qua. Tôi nhớ hình ảnh mẹ còng lưng đang vác các thứ đồ nặng nhẹ ; tôi nhớ bạn tay mẹ gầy giơ xương nhưng vẫn đun cơm đun cháo cho tôi ăn hằng ngày; tôi nhớ cả những giọt mồ hôi lăn trên trán mẹ vào mỗi đêm tôi ốm sốt…. Người mẹ ấy đã hi sinh cả cả tuổi thanh xuân tươi đẹp chỉ vì chăm lo cho tôi, mong sao cho tôi nên người, mong sao tôi được hưởng cuộc sống hạnh phúc nhất. Tuy mẹ không phải là một người phụ nữ quá chau chuốt về hình thể nhưng nhưng mẹ là người phụ nữ có tâm hồn đẹp nhất đã từng xuất hiện trong đời tôi. Những lời mẹ nói hằng in sâu trong trái tim tôi, lời nói ấy bình dị nhưng chất chứa cả tình yêu thương của mẹ. Những lời căn dặn của mẹ luôn là cẩm nang từ mang theo bên mình, cẩm nang ấy mãi nâng bước cuộc đời tôi. Tôi biết, vẫn chưa phải là một người con ngoan vì vẫn còn nhiều lần khiến mẹ buồn phiền, lo lắng nhưng mẹ ơi, mẹ đã phải hi sinh rất nhiều điều vì con thế nên con biết mình sẽ phải cố gắng hơn rất nhiều, rất nhiều nữa để xứng đáng với công ơn của mẹ. Mẹ mãi là mẹ của con và con mãi mãi yêu mẹ.
Tôiyêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị màmộc mạcchất phác, luôn dang rộng cánh tayôm ấpnhững cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ,vàcả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sôngchi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chínhvìvậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sựlưu luyến,bồn chồnmà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫntrầm ấmnhư ngày nào.
Ai sinh ra cũng có mẹ, mẹ là bầu trời là mặt đất là người mang con tới thế giới xinh đẹp này. Đời tôi làm sao quên được hình bóng người mẹ ấy, người mẹ tần tảo nuôi tôi suốt bao năm tháng qua. Tôi nhớ hình ảnh mẹ còng lưng đang vác các thứ đồ nặng nhẹ ; tôi nhớ bạn tay mẹ gầy giơ xương nhưng vẫn đun cơm đun cháo cho tôi ăn hằng ngày; tôi nhớ cả những giọt mồ hôi lăn trên trán mẹ vào mỗi đêm tôi ốm sốt…. Người mẹ ấy đã hi sinh cả cả tuổi thanh xuân tươi đẹp chỉ vì chăm lo cho tôi, mong sao cho tôi nên người, mong sao tôi được hưởng cuộc sống hạnh phúc nhất. Tuy mẹ không phải là một người phụ nữ quá chau chuốt về hình thể nhưng nhưng mẹ là người phụ nữ có tâm hồn đẹp nhất đã từng xuất hiện trong đời tôi. Những lời mẹ nói hằng in sâu trong trái tim tôi, lời nói ấy bình dị nhưng chất chứa cả tình yêu thương của mẹ. Những lời căn dặn của mẹ luôn là cẩm nang từ mang theo bên mình, cẩm nang ấy mãi nâng bước cuộc đời tôi. Tôi biết, vẫn chưa phải là một người con ngoan vì vẫn còn nhiều lần khiến mẹ buồn phiền, lo lắng nhưng mẹ ơi, mẹ đã phải hi sinh rất nhiều điều vì con thế nên con biết mình sẽ phải cố gắng hơn rất nhiều, rất nhiều nữa để xứng đáng với công ơn của mẹ. Mẹ mãi là mẹ của con và con mãi mãi yêu mẹ.
* Quan hệ từ : và ,để ,vì ,nhưng,…
Từ láy : tần tảo, lo lắng, mãi mãi,…
Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào.
– Quan hệ từ : và , vì….
– Từ láy : trầm ấm , bồn chồn, mộc mạc…