viết đoạn văn tự sự có chứa yếu tố miêu tả và biểu cảm về chủ đề ngày 20 tháng 10
0 bình luận về “viết đoạn văn tự sự có chứa yếu tố miêu tả và biểu cảm về chủ đề ngày 20 tháng 10”
Như cta đã biết ngày 20 tháng 10 là ngày phụ nữ VN. Ngày 20 tháng 10 là ngày để cho mỗi con người Việt Nam nhớ tới những người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời họ. Đó có thể là những người mẹ tàn tảo sớm hôm nuôi con, người vợ dịu hiền, người bà kính yêu hay cô giáo dạy mình. Phụ nữ Việt Nam không giống một hình ảnh người phụ nữ nào khác trên thế giới, họ không nhẹ nhàng như phụ nữ Nhật, không chất phác như phụ nữ Nam Phi, không hiện đại như phụ nữ phương Tây mà người phụ nữ Việt Nam tự hào với tám chữ: Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang. Và nhân ngày phụ nữ Việt Nam, tôi xin chúc mỗi người phụ nữ trên đất nước này luôn hạnh phúc và mãi được yêu thương.
Hôm nay là ngày hai mươi tháng mười. Chúng ta đều biết đó là ngày phụ nữ Việt Nam nên em cũng đã thể hiện tình yêu với mẹ trong ngày này. Em đã trằn trọc cả đêm vì biết bao ý tưởng nảy ra rồi lại gạt phắt đi. Những hoa hồng, hoa cúc xinh đẹp nở rộ trên con đường em đến trường. Đến cả tiết thu cũng góp phần cổ vũ cho tinh thần con người trong ngày đặc biệt. Dường như đâu đâu em cũng thấy những người phụ nữ- ai ai cũng xinh đẹp và duyên dáng. Những nụ cười trên gương mặt họ tiếp cho em thêm niềm tin. Chào cô bán hoa và gửi cô một lời chúc, em cũng mua cho mẹ của mình một bó hoa hồng xinh tươi. Em đã suy nghĩ nhiều về việc phải tặng gì cho mẹ. Và em chợt nhận ra, tình yêu thì không bao giờ đong đếm bằng quà. Em magn bó hồng về giữa lúc cả nhà em đang ăn cơm. Mọi người đều cười và hình như không nghĩ em đã mua hoa tặng mẹ. Em xấu hổ, chỉ kịp dúi hoa vào tay mẹ sau đó chạy chối chết. Tại sao việc thể hiện tình cảm lại khó khăn đến thế. Mẹ gõ cửa mà em chằng dám ra. Em cứ nép bên cửa để lắng nghe động tĩnh mà sao mọi người im lặng quá. Em đang nghĩ mai sẽ nói gì với mẹ nhỉ, mai phải làm sao để không xấu hổ đây. Thì ra, nhiều khi ta bị ngại trong thể hiện tình cảm và yêu thương dù là ngày nào đi chăng nữa!
Như cta đã biết ngày 20 tháng 10 là ngày phụ nữ VN. Ngày 20 tháng 10 là ngày để cho mỗi con người Việt Nam nhớ tới những người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời họ. Đó có thể là những người mẹ tàn tảo sớm hôm nuôi con, người vợ dịu hiền, người bà kính yêu hay cô giáo dạy mình. Phụ nữ Việt Nam không giống một hình ảnh người phụ nữ nào khác trên thế giới, họ không nhẹ nhàng như phụ nữ Nhật, không chất phác như phụ nữ Nam Phi, không hiện đại như phụ nữ phương Tây mà người phụ nữ Việt Nam tự hào với tám chữ: Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang. Và nhân ngày phụ nữ Việt Nam, tôi xin chúc mỗi người phụ nữ trên đất nước này luôn hạnh phúc và mãi được yêu thương.
Hôm nay là ngày hai mươi tháng mười. Chúng ta đều biết đó là ngày phụ nữ Việt Nam nên em cũng đã thể hiện tình yêu với mẹ trong ngày này. Em đã trằn trọc cả đêm vì biết bao ý tưởng nảy ra rồi lại gạt phắt đi. Những hoa hồng, hoa cúc xinh đẹp nở rộ trên con đường em đến trường. Đến cả tiết thu cũng góp phần cổ vũ cho tinh thần con người trong ngày đặc biệt. Dường như đâu đâu em cũng thấy những người phụ nữ- ai ai cũng xinh đẹp và duyên dáng. Những nụ cười trên gương mặt họ tiếp cho em thêm niềm tin. Chào cô bán hoa và gửi cô một lời chúc, em cũng mua cho mẹ của mình một bó hoa hồng xinh tươi. Em đã suy nghĩ nhiều về việc phải tặng gì cho mẹ. Và em chợt nhận ra, tình yêu thì không bao giờ đong đếm bằng quà. Em magn bó hồng về giữa lúc cả nhà em đang ăn cơm. Mọi người đều cười và hình như không nghĩ em đã mua hoa tặng mẹ. Em xấu hổ, chỉ kịp dúi hoa vào tay mẹ sau đó chạy chối chết. Tại sao việc thể hiện tình cảm lại khó khăn đến thế. Mẹ gõ cửa mà em chằng dám ra. Em cứ nép bên cửa để lắng nghe động tĩnh mà sao mọi người im lặng quá. Em đang nghĩ mai sẽ nói gì với mẹ nhỉ, mai phải làm sao để không xấu hổ đây. Thì ra, nhiều khi ta bị ngại trong thể hiện tình cảm và yêu thương dù là ngày nào đi chăng nữa!