viết đoạn văn về niềm vui nỗi buồn của cây
nhân hoá cây như ng
nói
0 bình luận về “viết đoạn văn về niềm vui nỗi buồn của cây
nhân hoá cây như ng
nói”
Trẻ trong sự nghiệp dựng nước cũng bất khuất, can trường với khí tiết ngay thẳng: “ Tre xung phong vào xe tăng đại bác.Tre giữ làng giữ nước , giữ mái nhà tranh,giữ đồng lúa chín.Tre hi sinh để bảo vệ con người”. Tre lăn xả vào kẻ thù vào cái ác, dù cái ác rất mạnh , để giữ gìn non sông đất nước, con người.Trẻ là đồng chí của ta, trẻ vì ta mà đánh giặc. Kì lạ thay cái cối xay tre là biểu tượng về cuộc đời lam lũ, về sự chịu đựng bền bỉ dẽo dài, vẫn là cây tre nhũn nhặn ấy ,nó nhọn hoắt mũi tầm vông với sức mạnh của Thánh Gióng năm xưa đánh đuổi giặc Ân cứu nước.Mai này, KHKT có phát triển đến đâu, cũng không thể thay thế hình ảnh cây tre trong tâm hồn của con người Việt Nam . Nó trở thành cây tre tinh thần là bóng mát ,là khúc nhạc tâm tình, còn là biểu tượng cao quý cho phẩm chất cốt cách con người Việt Nam .Điểm từ người đăng bài:
Xin chào. Tôi là cây đa. Tôi là một cây sống lâu đời ở đầu làng. Từng ngày rôi qua với tôi đều là những ngày rất vui. Tôi được nghe bọn trẻ trong làng huýt sao. Rồi nghe tiếng cười của bọn trẻ khi đi chăn trêu. Niềm vui khác của tôi là vào mỗi buổi trưa hè. Bọn trả và mấy người nông dân đi đến bên gốc cây, cười nói vui vẻ. Nhìn họ nói chuyện vưới nhau chơi đùa dưới gốc cây của tôi là những ngày thật vui đối với tôi. Nhưng, nói gì thì nói. Tôi cũng có những nỗi buồn riêng. Vào khi màng đêm buông xuống. Chỉ còn lại tôi đứng bơ vơ đầu làng ở góc thôi. Tôi cảm thấy buồn vị sự cô đơn, lạnh lẽo ngày càng dâng trào. Tôi cảm thấy buồn khi trông đêm tôi hình ảnh tôi thật đnags sợ làm đứa trẻ nào cũng hoảng vì tôi. Và nỗi buồn nhất của tôi vẫn sự cô đơn. Nhưng lúc cô đơn ấy, tôi chỉ trong mong đến bình minh để tiếp tục vui đùa cùng bọn trẻ và những người nông dân.
Trẻ trong sự nghiệp dựng nước cũng bất khuất, can trường với khí tiết ngay thẳng: “ Tre xung phong vào xe tăng đại bác.Tre giữ làng giữ nước , giữ mái nhà tranh,giữ đồng lúa chín.Tre hi sinh để bảo vệ con người”. Tre lăn xả vào kẻ thù vào cái ác, dù cái ác rất mạnh , để giữ gìn non sông đất nước, con người.Trẻ là đồng chí của ta, trẻ vì ta mà đánh giặc. Kì lạ thay cái cối xay tre là biểu tượng về cuộc đời lam lũ, về sự chịu đựng bền bỉ dẽo dài, vẫn là cây tre nhũn nhặn ấy ,nó nhọn hoắt mũi tầm vông với sức mạnh của Thánh Gióng năm xưa đánh đuổi giặc Ân cứu nước.Mai này, KHKT có phát triển đến đâu, cũng không thể thay thế hình ảnh cây tre trong tâm hồn của con người Việt Nam . Nó trở thành cây tre tinh thần là bóng mát ,là khúc nhạc tâm tình, còn là biểu tượng cao quý cho phẩm chất cốt cách con người Việt Nam .Điểm từ người đăng bài:
Xin chào. Tôi là cây đa. Tôi là một cây sống lâu đời ở đầu làng. Từng ngày rôi qua với tôi đều là những ngày rất vui. Tôi được nghe bọn trẻ trong làng huýt sao. Rồi nghe tiếng cười của bọn trẻ khi đi chăn trêu. Niềm vui khác của tôi là vào mỗi buổi trưa hè. Bọn trả và mấy người nông dân đi đến bên gốc cây, cười nói vui vẻ. Nhìn họ nói chuyện vưới nhau chơi đùa dưới gốc cây của tôi là những ngày thật vui đối với tôi. Nhưng, nói gì thì nói. Tôi cũng có những nỗi buồn riêng. Vào khi màng đêm buông xuống. Chỉ còn lại tôi đứng bơ vơ đầu làng ở góc thôi. Tôi cảm thấy buồn vị sự cô đơn, lạnh lẽo ngày càng dâng trào. Tôi cảm thấy buồn khi trông đêm tôi hình ảnh tôi thật đnags sợ làm đứa trẻ nào cũng hoảng vì tôi. Và nỗi buồn nhất của tôi vẫn sự cô đơn. Nhưng lúc cô đơn ấy, tôi chỉ trong mong đến bình minh để tiếp tục vui đùa cùng bọn trẻ và những người nông dân.
@Bé Sữa
@Olympia
Hok tốt! Nos mag ạ!