0 bình luận về “Viêt lại một câu chuyện về tính trung thực”
Bài Làm
Hôm đó , em đang đi mua thức ăn hộ mẹ thì em thấy có một cửa hàng . Thật may mắn , vì mẹ em cho em một số tiền nhỏ . Em vào hỏi chủ quán , xem có những gì để ăn. Chủ quán nhiệt tình nói với em :
– Có rất nhiều thức ăn ngon đấy cháu. Vậy cháu muốn ăn gì ? Em lấy ngay cho mình một cái bánh mì Pa – Tê . Em đang ăn thì tự nhiên em thấymột bạn nhỏ cầm một ít tiền trên tay , bụng thì ầm lên trông như mấy ngày rồi mà vẫn chưa được ăn gì . Nhưng em chú ý đến nhất là bàn tay của bạn nhỏ , đôi tay đấy cứ run rẩy như đang sợ hoặc đang nói dối .Bạn nhỏ mua thức ăn xong thì chạy rất nhanh làm cho em nghi ngờ thêm. Nhưng em vẫn cứ bỏ qua mọi chuyện . Đến ngày hôm sau , em vẫn đi đến cửa hàng đấy để mua thức ăn . Nhưng hôm nay em vẫn thấy bạn nhỏ đó nhưng tay thì không còn run rẩy . Bạn nhỏ đến trước mặt người chủ quán , bạn nhỏ rưng rưng nước mắt và xin lỗi chủ quán . Hóa ra hôm qua bạn đấy đưa tiền giả , nhưng hôm nay bạn đã thành thật . Dù vậy,em thấy bạn đấy làm cho em phải noi gương theo . Chúng ta phải Trung Thực trong cuộc sống nhé .
Hôm ấy, em đi chợ mua rau cho mẹ. Hàng cô Loan là hàng rau lớn nhất chợ Hạnh Thông Tây. Cô Loan bán rau củ cả giá bán lẻ và bán buôn nên rất đông khách hàng.
Em chào cô Loan rồi đưa tờ giấy ghi các món rau để cô lựa rau cho mẹ. Một vài món rau em biết chọn, em tự lựa và để vào túi ni-lông chờ cô tính tiền. Em mua không nhiều, chỉ độ hơn hai mươi ngàn tiền rau. Em đưa cô Loan tờ giấy bạc năm mươi nghìn. Cô Loan đếm tiền trả lại. Ơ hay, cô trả lại cho em những hai trăm mười tám ngàn đồng. Có lẽ tờ giấy bạc hai trăm nghìn có màu hơi giống tờ giấy bạc mười nghìn đồng nên cô Loan nhầm lẫn. Em lễ phép thưa:
– Thưa cô, cô trả lại tiền cho cháu nhầm rồi. Cháu chỉ đưa cho cô năm mươi nghìn mà!
Cô Loan cầm số tiền em đưa lại, rối rít:
– May quá, cô cảm ơn con nghen. Con thật thà đáng khen lắm!
Cô Loan trả lại đúng tiền cho em, em vui vẻ ra về.
Trên đường về nhà, lòng em lâng lâng vui lạ. Em vui sướng vì mình đã thật thà không tham lam số tiền cô Loan trả nhầm. Hôm đó, mẹ rất vui khi nghe em thuật lại chuyện.
Bài Làm
Hôm đó , em đang đi mua thức ăn hộ mẹ thì em thấy có một cửa hàng . Thật may mắn , vì mẹ em cho em một số tiền nhỏ . Em vào hỏi chủ quán , xem có những gì để ăn. Chủ quán nhiệt tình nói với em :
– Có rất nhiều thức ăn ngon đấy cháu. Vậy cháu muốn ăn gì ? Em lấy ngay cho mình một cái bánh mì Pa – Tê . Em đang ăn thì tự nhiên em thấy một bạn nhỏ cầm một ít tiền trên tay , bụng thì ầm lên trông như mấy ngày rồi mà vẫn chưa được ăn gì . Nhưng em chú ý đến nhất là bàn tay của bạn nhỏ , đôi tay đấy cứ run rẩy như đang sợ hoặc đang nói dối .Bạn nhỏ mua thức ăn xong thì chạy rất nhanh làm cho em nghi ngờ thêm. Nhưng em vẫn cứ bỏ qua mọi chuyện . Đến ngày hôm sau , em vẫn đi đến cửa hàng đấy để mua thức ăn . Nhưng hôm nay em vẫn thấy bạn nhỏ đó nhưng tay thì không còn run rẩy . Bạn nhỏ đến trước mặt người chủ quán , bạn nhỏ rưng rưng nước mắt và xin lỗi chủ quán . Hóa ra hôm qua bạn đấy đưa tiền giả , nhưng hôm nay bạn đã thành thật . Dù vậy,em thấy bạn đấy làm cho em phải noi gương theo . Chúng ta phải Trung Thực trong cuộc sống nhé .
Hôm ấy, em đi chợ mua rau cho mẹ. Hàng cô Loan là hàng rau lớn nhất chợ Hạnh Thông Tây. Cô Loan bán rau củ cả giá bán lẻ và bán buôn nên rất đông khách hàng.
Em chào cô Loan rồi đưa tờ giấy ghi các món rau để cô lựa rau cho mẹ. Một vài món rau em biết chọn, em tự lựa và để vào túi ni-lông chờ cô tính tiền. Em mua không nhiều, chỉ độ hơn hai mươi ngàn tiền rau. Em đưa cô Loan tờ giấy bạc năm mươi nghìn. Cô Loan đếm tiền trả lại. Ơ hay, cô trả lại cho em những hai trăm mười tám ngàn đồng. Có lẽ tờ giấy bạc hai trăm nghìn có màu hơi giống tờ giấy bạc mười nghìn đồng nên cô Loan nhầm lẫn. Em lễ phép thưa:
– Thưa cô, cô trả lại tiền cho cháu nhầm rồi. Cháu chỉ đưa cho cô năm mươi nghìn mà!
Cô Loan cầm số tiền em đưa lại, rối rít:
– May quá, cô cảm ơn con nghen. Con thật thà đáng khen lắm!
Cô Loan trả lại đúng tiền cho em, em vui vẻ ra về.
Trên đường về nhà, lòng em lâng lâng vui lạ. Em vui sướng vì mình đã thật thà không tham lam số tiền cô Loan trả nhầm. Hôm đó, mẹ rất vui khi nghe em thuật lại chuyện.