viết một bài cảm nhận về cảnh lũ lụt ở miền trungđ
0 bình luận về “viết một bài cảm nhận về cảnh lũ lụt ở miền trungđ”
KHI NGHE THỜI TIẾT BÁO BÃO LŨ LẠI KÉO ĐẾN MIỀN TRUNG, TÔI LẠI BẮT ĐẦU LO LẮNG VÌ TÔI LÀ NHỮNG NGƯỜI CON MIỀN TRUNG NÊN CẢM NHẬN ĐƯỢC SỰ TÀN PHÁ KHỦNG KHIẾP NHƯ THẾ NÀO, THƯƠNG CHO NHỮNG NGƯỜI NÔNG DÂN ĐẦU TẮT MẶT TỐI. BÃO LŨ LÀ NỔI LO LỚN NHẤT CỦA BÀ CON, KHI TẤT CẢ TÀI SẢN HOA MÀU, GIA CẦM GIA SÚC ĐIỀU PHÓ THÁT CHO TRỜI. CHỈ MỘT ĐÊM TỚI SÁNG, NƯỚC ĐÃ SANG BẰNG TẤT CẢ.
Nghe bão lũ kéo về miền trung, tôi cũng như các bạn con của miền trung lại thấy thắt lòng. Và nghỉ tới cảnh những người vùng lũ hối hả, chèo chống, bà con xúm lại cột lại nhà cửa sơ tán di dời để tránh bão. Tôi cũng nông nao trong lòng không ngủ được nằm theo dõi từng giờ của cơn bão.
Tôi đang ở một thành phố yên bình, chỉ có những cơn mưa bất chợt kèm theo gió nhưng không đáng kể. Mà nghẹn lòng khi nghỉ đến miền trung cơ cực đang chống chọi vói bão lũ, mất mát lo lắng, mất ăn mất ngủ, sợ sẽ trắng tay sau lũ. Vì những cơn thịnh nộ của gió bão, vậy mà năm nào lũ bão cũng thi nhau kéo đến.
Mới đây vào ngày 5/11 cơn bão số 12 đã nhấn chìm nhiều căn nhà và hoa màu của tỉnh Quảng Ngãi. Có 67 ngôi trường bị nước ngập học sinh không thể đến trường. Trong đó có 16 trường mần non, 24 trường tiểu học, 27 trường trung học cơ sở và một cô giáo đã chết do lũ gây ra. Nhiều nhà cửa siêu vẹo không còn dáng đứng.
Trước sự mất mát tan thương của lũ bảo ở quê nhà đã thôi thúc tôi nghỉ phải làm gì đó để giúp phần nào sự mất mát cho bà con nhưng một mình thôi thì không thể. Tôi đã quyết định trình lên với Sếp của tôi là bà Phạm Thị Yến Nhi, là Giám Đốc Công Ty MTV TM DV Mầm Trúc – TANABATA là chuỗi quán Bar Nhật và kêu gọi thêm các bạn trong hệ thống chung tay, góp sức giúp đỡ để có thể được chia sẽ phần nào khó khăn cho bà con quê hương của mình, được sự đồng ý và hỗ trợ nhiệt tình của Sếp tôi, tôi đã mạnh dạng kêu gọi đồng nghiệp của công ty các bạn đã khuyên góp rất nhiệt tình tiền bạc, quần áo, giầy dép cũng như cặp sách.
Và tôi được cử đi về tận nơi mà bà con bị lũ quét và trao tận tay những phần quà, tiền và quần áo, cũng không được nhiều nhưng bà con họ vui mừng đến khóc. Nhìn mà đau lòng, nhưng tôi thấy hạnh phúc lắm khi mình đã làm được một việc có nghĩa cho Quê Hương mình.
Tôi rất vinh dự và tự hào khi được làm việc tai Tanabata và với một người Sếp có lòng nhân ái, Chính Quyền địa phương ở Xã Bình Mỷ Huyện Bình Sơn Tỉnh Quảng Ngãi thấy biết ơn và thay mặt bà con vùng lũ bão cảm ơn Giám Đốc và các bạn trong hệ thông của Công Ty MTV TM DV Mầm Trúc – TANABATA.
Trực tiếp ra tới đó và chứng kiến cảnh bà con sau cơn bão, mọi thứ vẫn còn ngỗn ngang, bà con chỉ biết nhìn nhau nuốt nước mắt và làm lại từ đầu.
Tôi rất tự hào là con của miền trung mạnh mẽ kiêng cường năm nào cũng hứng chịu hạng hán, mưa dầm, đồng khô cỏ cháy lại thêm bão lũ càng quét. Vậy mà họ vẫn đứng dậy không khuất phục.
Tôi chỉ cầu mong sao ông trời giảm bớt thiên tai để người miền trung bớt phần lo lắng phập phồng khi phải nghe đến bão. Tuy rằng ở xa nhưng tôi lúc nào cũng hướng về Miền Trung nhỏ bé mà kiÊN CƯỜNG CỦA TỔ QUỐC TÔI
KHI NGHE THỜI TIẾT BÁO BÃO LŨ LẠI KÉO ĐẾN MIỀN TRUNG, TÔI LẠI BẮT ĐẦU LO LẮNG VÌ TÔI LÀ NHỮNG NGƯỜI CON MIỀN TRUNG NÊN CẢM NHẬN ĐƯỢC SỰ TÀN PHÁ KHỦNG KHIẾP NHƯ THẾ NÀO, THƯƠNG CHO NHỮNG NGƯỜI NÔNG DÂN ĐẦU TẮT MẶT TỐI. BÃO LŨ LÀ NỔI LO LỚN NHẤT CỦA BÀ CON, KHI TẤT CẢ TÀI SẢN HOA MÀU, GIA CẦM GIA SÚC ĐIỀU PHÓ THÁT CHO TRỜI. CHỈ MỘT ĐÊM TỚI SÁNG, NƯỚC ĐÃ SANG BẰNG TẤT CẢ.
Nghe bão lũ kéo về miền trung, tôi cũng như các bạn con của miền trung lại thấy thắt lòng. Và nghỉ tới cảnh những người vùng lũ hối hả, chèo chống, bà con xúm lại cột lại nhà cửa sơ tán di dời để tránh bão. Tôi cũng nông nao trong lòng không ngủ được nằm theo dõi từng giờ của cơn bão.
Tôi đang ở một thành phố yên bình, chỉ có những cơn mưa bất chợt kèm theo gió nhưng không đáng kể. Mà nghẹn lòng khi nghỉ đến miền trung cơ cực đang chống chọi vói bão lũ, mất mát lo lắng, mất ăn mất ngủ, sợ sẽ trắng tay sau lũ. Vì những cơn thịnh nộ của gió bão, vậy mà năm nào lũ bão cũng thi nhau kéo đến.
Mới đây vào ngày 5/11 cơn bão số 12 đã nhấn chìm nhiều căn nhà và hoa màu của tỉnh Quảng Ngãi. Có 67 ngôi trường bị nước ngập học sinh không thể đến trường. Trong đó có 16 trường mần non, 24 trường tiểu học, 27 trường trung học cơ sở và một cô giáo đã chết do lũ gây ra. Nhiều nhà cửa siêu vẹo không còn dáng đứng.
Trước sự mất mát tan thương của lũ bảo ở quê nhà đã thôi thúc tôi nghỉ phải làm gì đó để giúp phần nào sự mất mát cho bà con nhưng một mình thôi thì không thể. Tôi đã quyết định trình lên với Sếp của tôi là bà Phạm Thị Yến Nhi, là Giám Đốc Công Ty MTV TM DV Mầm Trúc – TANABATA là chuỗi quán Bar Nhật và kêu gọi thêm các bạn trong hệ thống chung tay, góp sức giúp đỡ để có thể được chia sẽ phần nào khó khăn cho bà con quê hương của mình, được sự đồng ý và hỗ trợ nhiệt tình của Sếp tôi, tôi đã mạnh dạng kêu gọi đồng nghiệp của công ty các bạn đã khuyên góp rất nhiệt tình tiền bạc, quần áo, giầy dép cũng như cặp sách.
Và tôi được cử đi về tận nơi mà bà con bị lũ quét và trao tận tay những phần quà, tiền và quần áo, cũng không được nhiều nhưng bà con họ vui mừng đến khóc. Nhìn mà đau lòng, nhưng tôi thấy hạnh phúc lắm khi mình đã làm được một việc có nghĩa cho Quê Hương mình.
Tôi rất vinh dự và tự hào khi được làm việc tai Tanabata và với một người Sếp có lòng nhân ái, Chính Quyền địa phương ở Xã Bình Mỷ Huyện Bình Sơn Tỉnh Quảng Ngãi thấy biết ơn và thay mặt bà con vùng lũ bão cảm ơn Giám Đốc và các bạn trong hệ thông của Công Ty MTV TM DV Mầm Trúc – TANABATA.
Trực tiếp ra tới đó và chứng kiến cảnh bà con sau cơn bão, mọi thứ vẫn còn ngỗn ngang, bà con chỉ biết nhìn nhau nuốt nước mắt và làm lại từ đầu.
Tôi rất tự hào là con của miền trung mạnh mẽ kiêng cường năm nào cũng hứng chịu hạng hán, mưa dầm, đồng khô cỏ cháy lại thêm bão lũ càng quét. Vậy mà họ vẫn đứng dậy không khuất phục.
Tôi chỉ cầu mong sao ông trời giảm bớt thiên tai để người miền trung bớt phần lo lắng phập phồng khi phải nghe đến bão. Tuy rằng ở xa nhưng tôi lúc nào cũng hướng về Miền Trung nhỏ bé mà kiÊN CƯỜNG CỦA TỔ QUỐC TÔI