Viết một đoạn văn ( 15-20 dòng ) trình bày cảm nhận của em về đoạn trích : Cảm ơn mẹ vì luôn bên

Viết một đoạn văn ( 15-20 dòng ) trình bày cảm nhận của em về đoạn trích :
Cảm ơn mẹ vì luôn bên con
Lúc đau buồn và khi sóng gió
Giữa giông tố cuộc đợi
Vòng tay mẹ chở che khẽ vỗ về
Bỗng thấy lòng nhẹ nhàng bình yên
Mẹ dành hết tuổi xuân vì con
Mẹ dành hết những chăm lo tháng ngày
Mẹ dành bao hi sinh để con chạm tới ước mơ
Mẹ là ánh sáng của đời con
Là vầng trăng khi con lạc lối
Dẫu đi trọn cả một kiếp người
Cũng chẳng hết mấy lời mẹ ru

0 bình luận về “Viết một đoạn văn ( 15-20 dòng ) trình bày cảm nhận của em về đoạn trích : Cảm ơn mẹ vì luôn bên”

  1. Bài làm :

         Đoạn văn noi ve lời cảm ơn tưởng chừng đơn giản nhưng nó lại có ý nghĩa vô cùng to lớn trong đó.Một lời cảm ơn chân thành mang lại cho ng nghe một niềm xúc động nho nhỏ, kéo mọi ng lại gắng nhau hơn.Lời cảm ơn cũng thể hiện thái độ, sự biết ơn của người mẹ đối với người con, và qua đó chúng ta cũng có thể thấy đc hình ảnh đối lập của tên quan phụ mẫu với nhân dân. Đường đường đc dân coi như cha mẹ nhưng nhiều tên quan ấy vẫn coi nhân dân như những tên nhà nô mà ko coi như con như cháu. Qua đề trên chúng ta cũng có thể hiểu đc phần nào sự biết ơn của người con với người mẹ và so sánh đc hình ảnh tên quan phụ mẫu ưu thế, vô đức.

    No copy 

    Cho mik ctlhn và 5 sao nhé

    Bình luận
  2. “Dẫu đi trọn cả một kiếp người

    Cũng chẳng hết mấy lời mẹ ru”

    Dường như đã lâu lắm rồi tôi chưa nói yêu mẹ. Sự trưởng thành và khôn lớn đã tạo nên một bức tường vô hình chung chắn giữa hai chúng tôi. Tôi nhớ những lần cãi vã, nhớ những lần ngông cuồng tự cho mình là đúng, luôn khiến mẹ phải đau lòng và mệt mỏi. Tôi luôn hi vọng mình lớn lên nhanh một chút, thế mà vẫn phải để mẹ lo toan từng li từng tí mỗi ngày. Dường như cho dù con người tôi có trở nên tệ bạc đến nhường nào đi chăng nữa, mẹ vẫn yêu tôi hơn bất kỳ ai, vì mẹ là mẹ của tôi. Ngày còn bé, tôi luôn ngây thơ cho rằng mẹ sẽ trẻ mãi, sẽ đẹp mãi, sẽ chăm lo cho mình mãi. Thế nhưng, lưng mẹ ngày càng còng, mắt mẹ ngày càng mờ, tay mẹ ngày càng đen, da mẹ ngày càng sần sùi và lão hóa. Mẹ đã vứt bỏ tất cả, tuổi thanh xuân, niềm hạnh phúc riêng mà lao ra đời gánh thay tôi mọi thứ, cho tôi mọi điều tôi cần. Sức khỏe của mẹ đã đổi cho sự bình an của tôi, một cái giá quá đắt, mẹ ạ.

    Dù sau này con có trở thành ai đi chăng nữa, giáo viên, họa sĩ, hay cả người lao công, bán hàng rong, mẹ yêu, xin mẹ tin rằng, người con mãi yêu vẫn là mẹ, luôn, và sẽ luôn là vậy.

    Bình luận

Viết một bình luận