Viết một đoạn văn cảm nhận về tên quan phụ mẫu trong truyện ngắn sống chết mặc bay của Phạm Duy Tốn
0 bình luận về “Viết một đoạn văn cảm nhận về tên quan phụ mẫu trong truyện ngắn sống chết mặc bay của Phạm Duy Tốn”
Sau khi được học xong bài Sống chết mặc bay em thấy tên quan phụ mẫu là tên quan vô lương tâm, vô trách nhiệm. Tên quan phủ ung dung ngồi trên ghế không lo cho nhân dân. Dáng ngồi tên quan uy nghi, chiễm chệ, cử chỉ nói năng hách dịch, độc đoán. Kẻ hầu khum núm sợ sệt quan lại cố lòng làm vừa quan trên. Qua đó, em thấy tên quan phủ là người trác tác vô lương tâm kẻ đại diện cho chính quyền phong kiến. Tên quan phủ ngồi trong đình vững chãi, xa chỗ đê vỡ. Quan không vì việc đi hộ dê mặc là chỉ vì thú vui chơi tổ tôm. Quan chơi tổ tôm vui vẻ lúc mau lúc khoan trước sự mệt mỏi của người dân,họ mệt đói khát. Khi có người vào thông báo đê vỡ quan đã quát mắng thậm tệ đuổi cả ra ngoài. Tên quan phủ là người không có trách nhiệm với dân chỉ biết mình mình và là một người phụ nhân tính. Do đó, việc vô trách nhiệm, vô lương tâm luôn bị mọi người lên án và xã thải
Văn bản “Sống chết mặc bay” của tác giả Phạm Duy Tốn đã khắc họa thành công bộ mặt vô nhân tính của tên quan phụ mẫu. Đáng lẽ quan phụ mẫu phải như cha như mẹ, là người quan tâm đến đời sống của nhân dân. Vậy mà tên quan phụ mẫu trong truyện “Sống chết mặc bay” lại đi ngược lại với lẽ thường đó. Nhiệm vụ của quan là hộ đê nhưng thứ quan quan tâm không phải đoạn đê sắp vỡ mà là làm sao để thắng ván bài đang chơi. Ngài đang dở ván bài, đê có vỡ, dân có khổ thì ngài vẫn kệ. Trong khi dân đen khốn khổ, bì bõm trong mưa gió ngoài kia thì quan chọn nơi cao ráo, sáng sủa. Quan an nhàn hưởng lạc, người hầu kẻ hạ ra vào tấp nập. Dân đã khổ vì chịu cảnh thiên tai lũ lụt, nay càng khổ gấp bội vì sự tắc trách của quan phụ mẫu. Nếu quan thực hiện đúng nhiệm vụ của mình thì tình cảnh có lẽ không thảm thương đến vậy. Chao ôi! Sao kẻ đứng đầu lại nhẫn tâm, độc ác như vậy. Tác giả đã cho chúng ta thấy chân dung của tên quan phụ mẫu độc ác, mất nhân tính; hắn cũng chính là kẻ đại diện cho giai cấp cầm quyền lúc bấy giờ.
Sau khi được học xong bài Sống chết mặc bay em thấy tên quan phụ mẫu là tên quan vô lương tâm, vô trách nhiệm. Tên quan phủ ung dung ngồi trên ghế không lo cho nhân dân. Dáng ngồi tên quan uy nghi, chiễm chệ, cử chỉ nói năng hách dịch, độc đoán. Kẻ hầu khum núm sợ sệt quan lại cố lòng làm vừa quan trên. Qua đó, em thấy tên quan phủ là người trác tác vô lương tâm kẻ đại diện cho chính quyền phong kiến. Tên quan phủ ngồi trong đình vững chãi, xa chỗ đê vỡ. Quan không vì việc đi hộ dê mặc là chỉ vì thú vui chơi tổ tôm. Quan chơi tổ tôm vui vẻ lúc mau lúc khoan trước sự mệt mỏi của người dân,họ mệt đói khát. Khi có người vào thông báo đê vỡ quan đã quát mắng thậm tệ đuổi cả ra ngoài. Tên quan phủ là người không có trách nhiệm với dân chỉ biết mình mình và là một người phụ nhân tính. Do đó, việc vô trách nhiệm, vô lương tâm luôn bị mọi người lên án và xã thải
Văn bản “Sống chết mặc bay” của tác giả Phạm Duy Tốn đã khắc họa thành công bộ mặt vô nhân tính của tên quan phụ mẫu. Đáng lẽ quan phụ mẫu phải như cha như mẹ, là người quan tâm đến đời sống của nhân dân. Vậy mà tên quan phụ mẫu trong truyện “Sống chết mặc bay” lại đi ngược lại với lẽ thường đó. Nhiệm vụ của quan là hộ đê nhưng thứ quan quan tâm không phải đoạn đê sắp vỡ mà là làm sao để thắng ván bài đang chơi. Ngài đang dở ván bài, đê có vỡ, dân có khổ thì ngài vẫn kệ. Trong khi dân đen khốn khổ, bì bõm trong mưa gió ngoài kia thì quan chọn nơi cao ráo, sáng sủa. Quan an nhàn hưởng lạc, người hầu kẻ hạ ra vào tấp nập. Dân đã khổ vì chịu cảnh thiên tai lũ lụt, nay càng khổ gấp bội vì sự tắc trách của quan phụ mẫu. Nếu quan thực hiện đúng nhiệm vụ của mình thì tình cảnh có lẽ không thảm thương đến vậy. Chao ôi! Sao kẻ đứng đầu lại nhẫn tâm, độc ác như vậy. Tác giả đã cho chúng ta thấy chân dung của tên quan phụ mẫu độc ác, mất nhân tính; hắn cũng chính là kẻ đại diện cho giai cấp cầm quyền lúc bấy giờ.