VIẾT MỘT ĐOẠN VĂN NGẮN 7- 10 CÂU TRÌNH BÀY CẢM NGHĨ CỦA EM VỀ HOÀN CẢNH CỦA CÔ BÉ BÁN DIÊM!!!!
0 bình luận về “VIẾT MỘT ĐOẠN VĂN NGẮN 7- 10 CÂU TRÌNH BÀY CẢM NGHĨ CỦA EM VỀ HOÀN CẢNH CỦA CÔ BÉ BÁN DIÊM!!!!”
Cô bé bán diêm là một tác phẩm tiêu biểu của An-đéc -xen kể về số phận của một cô bé bất hạnh phải đi bán diêm trong đêm giáng sinh giá buốt.Đêm giao thừa rét buốt, nơi đường phố tuyết rơi trắng xoá, cô bé đáng thương và tội nghiệp phải ngồi bên một xó tường run rẩy bán từng bao diêm. Nhưng đáng thương thay, cô chẳng bán đk bao diêm nào.Lo lắng không bán đk diêm về nhà sẽ bị bố đánh, cô vẫn gắng gượng ngồi lại giữa cái rét muốt của trời đêm.Cô quẹt diêm lên, lần thứ nhất cô thấy hiện lên hình ảnh của ngôi nhà với lò sưởi.Lần thứ hai, em mộng tưởng thấy căn phòng có bàn ăn với con ngỗng quay. Dường như khi ng ta thiết đi thứ gì thì ng ta sẽ hay mơ ước về nó.Có lẽ vì vậy mà trong lần quẹt diêm thứ tư cô thấy hiện lên hình ảnh của cây thông Nô en. Như để vẹn tròn hơn cái khát khao đầm ấm sum vầy, lần t5 quẹt diêm e thấy hình ảnh của ng bà hiền lành hiện về. Nhưng rồi bà vụt biến mất .E nhanh chóng quẹt tất cả số diêm còn lại để níu giữ bà ở bên mình.Thật xót xa thay, một cô bé muốn có được sự quan tâm từ người thân phải quẹt diêm để tưởng tượng, để hi vọng. Hạnh phúc dường như là một cái gì đó quá lớn lao với cô bé tội nghiệp ấy. Hình ảnh cô bé bán diêm thực sự xoáy sâu vào tâm trí bạn đọc, gợi cho ng ta nỗi xót xa về phận đời bạc bẽo của 1 kiếp ng .
Cô bé bán diêm là người có hoàn cảnh bất hạnh. Vào đêm giáng sinh, cô không được ba mẹ đưa đi chơi như các bạn cùng lứa tuổi mà phải đi bán những hộp diêm ngoài đường phố. Đi rong một lúc lâu, cô mệt mỏi nên đã ngồi xuống lề đường và đốt vài que diêm để sưởi ấm. Chắc hẳn lúc đó do quá đói và mệt mỏi nên cô bị hoa mắt tưởng tượng ra những gì cô mong ước. Hoàn cảnh của cô bé rất tội nghiệp. Tôi đã nghĩ rằng ước gì mik có thể ở đó giúp đỡ cô bé tránh khỏi cái chết ấy. Thật là một cô bé đáng thương.
Cô bé bán diêm là một tác phẩm tiêu biểu của An-đéc -xen kể về số phận của một cô bé bất hạnh phải đi bán diêm trong đêm giáng sinh giá buốt.Đêm giao thừa rét buốt, nơi đường phố tuyết rơi trắng xoá, cô bé đáng thương và tội nghiệp phải ngồi bên một xó tường run rẩy bán từng bao diêm. Nhưng đáng thương thay, cô chẳng bán đk bao diêm nào.Lo lắng không bán đk diêm về nhà sẽ bị bố đánh, cô vẫn gắng gượng ngồi lại giữa cái rét muốt của trời đêm.Cô quẹt diêm lên, lần thứ nhất cô thấy hiện lên hình ảnh của ngôi nhà với lò sưởi.Lần thứ hai, em mộng tưởng thấy căn phòng có bàn ăn với con ngỗng quay. Dường như khi ng ta thiết đi thứ gì thì ng ta sẽ hay mơ ước về nó.Có lẽ vì vậy mà trong lần quẹt diêm thứ tư cô thấy hiện lên hình ảnh của cây thông Nô en. Như để vẹn tròn hơn cái khát khao đầm ấm sum vầy, lần t5 quẹt diêm e thấy hình ảnh của ng bà hiền lành hiện về. Nhưng rồi bà vụt biến mất .E nhanh chóng quẹt tất cả số diêm còn lại để níu giữ bà ở bên mình.Thật xót xa thay, một cô bé muốn có được sự quan tâm từ người thân phải quẹt diêm để tưởng tượng, để hi vọng. Hạnh phúc dường như là một cái gì đó quá lớn lao với cô bé tội nghiệp ấy. Hình ảnh cô bé bán diêm thực sự xoáy sâu vào tâm trí bạn đọc, gợi cho ng ta nỗi xót xa về phận đời bạc bẽo của 1 kiếp ng .
`Nocopy`
`Xin câu trả lời hya nhất`
Cô bé bán diêm là người có hoàn cảnh bất hạnh. Vào đêm giáng sinh, cô không được ba mẹ đưa đi chơi như các bạn cùng lứa tuổi mà phải đi bán những hộp diêm ngoài đường phố. Đi rong một lúc lâu, cô mệt mỏi nên đã ngồi xuống lề đường và đốt vài que diêm để sưởi ấm. Chắc hẳn lúc đó do quá đói và mệt mỏi nên cô bị hoa mắt tưởng tượng ra những gì cô mong ước. Hoàn cảnh của cô bé rất tội nghiệp. Tôi đã nghĩ rằng ước gì mik có thể ở đó giúp đỡ cô bé tránh khỏi cái chết ấy. Thật là một cô bé đáng thương.