Viết một đoạn văn phân tích khổ thơ đầu của bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá”
0 bình luận về “Viết một đoạn văn phân tích khổ thơ đầu của bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá””
“Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then đêm sập cửa
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
Câu hát căng buồm cùng gió khơi
Cảnh hoàng hôn trên biển thật đẹp. Nghệ thuật so sánh trong câu đã tạo nên một liên tưởng bất ngờ thú vị. Vũ trụ như một ngôi nhà lớn, màn đêm buông xuống là cánh cửa khổng lồ với những con sóng là những chiếc then cài. Không gian vũ trụ bao la huyền bí mở ra trước mắt ta không chỉ với vẻ đẹp kỳ vĩ, tráng lệ mà còn trở nên gần gũi với con người. Chính trong không gian ấy là hình ảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi trong buổi hoàng hôn như đi trong chính ngôi nhà gần gũi, thân thuộc của mình. Chỉ với một từ “lại” thôi nhưng thật đắt khi diễn tả nhịp điệu lao động diễn ra thường xuyên của những con người làm chủ thiên nhiên, làm chủ cuộc đời. Họ bắt đầu một ngày lao động mới với “Câu hát căng buồm cùng gió khơi”. “Câu hát căng buồm” là một liên tưởng thú vị. Câu hát là niềm vui, sự phấn chấn của người lao động. Nó có sức mạnh vô hình để cùng với ngọn gió làm căng buồm cho con thuyền lướt sóng ra khơi. Đoạn thơ mở ra không gian, thời gian ra khơi cùng với đó là bức tranh tâm trạng của con người lao động rộn ràng, náo nức vô cùng, vô tận.
“Đoàn thuyền đánh cá” là bài thơ xuất sắc, tiêu biểu cho hồn thơ khỏe khoắn của Huy Cận sau Cách mạng tháng Tám. Với khổ thơ đầu, tác giả đã mỏ ra một hình ảnh đẹp về đoàn thuyền ra khơi trong bức tranh thiên nhiên kì vĩ hùng tráng: “Mặt trời xuống biển như hòn lửa/ Sóng đã cài then, đêm sập cửa”. Khi sắc tối đang từ từ chiếm trọn không gian bao la, mặt trời được ví như một hòn lửa khổng lồ, sáng rực dần lặn xuống mặt biển. Màn đêm buông xuống như tấm cửa khổng lồ với những lượn sóng là chiếc then cài vững chắc. Hình ảnh so sánh kết hợp nhân hóa tạo nên nét huyền diệu, mĩ lệ của thiên nhiên vừa tạo ra sự nhanh chóng, gấp gáp kết thúc một ngày dài. Nhưng đó không phải ngày tàn, u ám như trong bức tranh của tác phẩm Hai đứa trẻ mà là một ngày mới mở ra cho những người con của biển cả: “Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi/ Câu hát căng buồm cùng gió khơi”. Đoàn thuyền – tạo ra ấn tượng về sự tấp nập, nhộn nhịp, tinh thần lao động hăng say của những ngư dân. Chữ “lại” vừa khẳng định nhịp điệu lao động ổn định của người dân chài ngày qua ngày, vừa thể hiện sự đối lập giữa sự nghỉ ngơi của đất trời và sự lao động của con người.Câu hát mang theo niềm vui, sự phấn chấn và cũng chất chứa bao hi vọng về những khoang thuyền đầy ắp cá. Tác giả đã tạo nên một hình ảnh khỏe khoắn, tươi vui, căng tràn sức sống và tinh thần say mê lao động. Đoạn thơ là bức tranh khung cảnh thiên nhiên tráng lệ, hình ảnh đoàn thuyền ra khơi với khí thế hào hứng say mê, tràn đầy sức sống, với tâm hồn lãng mạn của người làm chủ đất nước thật đáng trân trọng tự hào.
Cho mình ctlhn+5 stars+1 thank nha
Chúc cậu học tốt!!!
Mình gửi bài cho bạn
Bài mình copy ra word sau sao chép vào đây cho bạn
“Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then đêm sập cửa
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
Câu hát căng buồm cùng gió khơi
Cảnh hoàng hôn trên biển thật đẹp. Nghệ thuật so sánh trong câu đã tạo nên một liên tưởng bất ngờ thú vị. Vũ trụ như một ngôi nhà lớn, màn đêm buông xuống là cánh cửa khổng lồ với những con sóng là những chiếc then cài. Không gian vũ trụ bao la huyền bí mở ra trước mắt ta không chỉ với vẻ đẹp kỳ vĩ, tráng lệ mà còn trở nên gần gũi với con người. Chính trong không gian ấy là hình ảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi trong buổi hoàng hôn như đi trong chính ngôi nhà gần gũi, thân thuộc của mình. Chỉ với một từ “lại” thôi nhưng thật đắt khi diễn tả nhịp điệu lao động diễn ra thường xuyên của những con người làm chủ thiên nhiên, làm chủ cuộc đời. Họ bắt đầu một ngày lao động mới với “Câu hát căng buồm cùng gió khơi”. “Câu hát căng buồm” là một liên tưởng thú vị. Câu hát là niềm vui, sự phấn chấn của người lao động. Nó có sức mạnh vô hình để cùng với ngọn gió làm căng buồm cho con thuyền lướt sóng ra khơi. Đoạn thơ mở ra không gian, thời gian ra khơi cùng với đó là bức tranh tâm trạng của con người lao động rộn ràng, náo nức vô cùng, vô tận.
Giải thích các bước giải:
“Đoàn thuyền đánh cá” là bài thơ xuất sắc, tiêu biểu cho hồn thơ khỏe khoắn của Huy Cận sau Cách mạng tháng Tám. Với khổ thơ đầu, tác giả đã mỏ ra một hình ảnh đẹp về đoàn thuyền ra khơi trong bức tranh thiên nhiên kì vĩ hùng tráng: “Mặt trời xuống biển như hòn lửa/ Sóng đã cài then, đêm sập cửa”. Khi sắc tối đang từ từ chiếm trọn không gian bao la, mặt trời được ví như một hòn lửa khổng lồ, sáng rực dần lặn xuống mặt biển. Màn đêm buông xuống như tấm cửa khổng lồ với những lượn sóng là chiếc then cài vững chắc. Hình ảnh so sánh kết hợp nhân hóa tạo nên nét huyền diệu, mĩ lệ của thiên nhiên vừa tạo ra sự nhanh chóng, gấp gáp kết thúc một ngày dài. Nhưng đó không phải ngày tàn, u ám như trong bức tranh của tác phẩm Hai đứa trẻ mà là một ngày mới mở ra cho những người con của biển cả: “Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi/ Câu hát căng buồm cùng gió khơi”. Đoàn thuyền – tạo ra ấn tượng về sự tấp nập, nhộn nhịp, tinh thần lao động hăng say của những ngư dân. Chữ “lại” vừa khẳng định nhịp điệu lao động ổn định của người dân chài ngày qua ngày, vừa thể hiện sự đối lập giữa sự nghỉ ngơi của đất trời và sự lao động của con người.Câu hát mang theo niềm vui, sự phấn chấn và cũng chất chứa bao hi vọng về những khoang thuyền đầy ắp cá. Tác giả đã tạo nên một hình ảnh khỏe khoắn, tươi vui, căng tràn sức sống và tinh thần say mê lao động. Đoạn thơ là bức tranh khung cảnh thiên nhiên tráng lệ, hình ảnh đoàn thuyền ra khơi với khí thế hào hứng say mê, tràn đầy sức sống, với tâm hồn lãng mạn của người làm chủ đất nước thật đáng trân trọng tự hào.
Cho mình ctlhn+5 stars+1 thank nha
Chúc cậu học tốt!!!
Mình gửi bài cho bạn
Bài mình copy ra word sau sao chép vào đây cho bạn
Tuyệt đối ko chép mạng!!!!
Bài mình hơi dài
Mong bạn thông cảm cho!!!
Hihihi!!!