viết một đoạn văn tả biển
help me
chép mạng=bay màu nhé
0 bình luận về “viết một đoạn văn tả biển
help me
chép mạng=bay màu nhé”
Khi mặt trời bắt đầu nhô lên cũng là lúc vịnh bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Chân trời đằng đông ửng hồng trông như là một tấm thảm khổng lồ. Mây trắng soi mình xuống dòng nước trong của vịnh như một nàng công chúa đang soi mình trong gương để trang điểm. Mặt vịnh được bao phủ bởi một lớp áo choàng xanh màu ngọc bích. Sóng biển lăn tăn vỗ nhẹ vào bờ như những vũ công đang múa.Tia nắng chiếu xuống mặt vịnh lấp lánh như kim sa. Những ngọn đồi lờ mờ trong lớp sương sớm.
Quê tôi ở gần biển. Đó là một vùng nắng chói chang, có gió Lào thổi về và có biển. Trong trí óc của tôi luôn lưu giữ những buổi bình minh về biển, những ngày chạy trên cát rát bỏng đôi chân.
Vào mỗi buổi sớm, biển lại khoác lên mình một chiếc áo lộng lẫy khác nhau, mang một vẻ đẹp và một tâm hồn mới.Biển mênh mông xanh thẳm và chan hòa ánh nắng. Gió biển lồng lộng thổi tung mái tóc. Bờ cát trắng phau vui đón bước chân du khách. Những ngôi nhà cao tầng kéo dài thành dãy phố chạy thẳng ra sát bờ cát.Bầu trời trong sáng. Biển xanh thăm thẳm nối với chân trời. Gió êm, sóng lặng.Xa xa, phía chân trời ngấn bể xanh thẳm, pha sắc hồng tươi, vài tia nắng ló dạng đón chào ngày mới. Rồi ông mặt trời cũng nhô lên tròn trĩnh và phúc hậuNhững con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi rút về để lại trên cát biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.
Biển là món quà kỳ diệu mà tạo hóa đã ban tặng cho con người,em rất trân trọng bản sắc hoài niệm của nó.
Khi mặt trời bắt đầu nhô lên cũng là lúc vịnh bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Chân trời đằng đông ửng hồng trông như là một tấm thảm khổng lồ. Mây trắng soi mình xuống dòng nước trong của vịnh như một nàng công chúa đang soi mình trong gương để trang điểm. Mặt vịnh được bao phủ bởi một lớp áo choàng xanh màu ngọc bích. Sóng biển lăn tăn vỗ nhẹ vào bờ như những vũ công đang múa.Tia nắng chiếu xuống mặt vịnh lấp lánh như kim sa. Những ngọn đồi lờ mờ trong lớp sương sớm.
#nocopy
@huyen20095a4
Quê tôi ở gần biển. Đó là một vùng nắng chói chang, có gió Lào thổi về và có biển. Trong trí óc của tôi luôn lưu giữ những buổi bình minh về biển, những ngày chạy trên cát rát bỏng đôi chân.
Vào mỗi buổi sớm, biển lại khoác lên mình một chiếc áo lộng lẫy khác nhau, mang một vẻ đẹp và một tâm hồn mới.Biển mênh mông xanh thẳm và chan hòa ánh nắng. Gió biển lồng lộng thổi tung mái tóc. Bờ cát trắng phau vui đón bước chân du khách. Những ngôi nhà cao tầng kéo dài thành dãy phố chạy thẳng ra sát bờ cát.Bầu trời trong sáng. Biển xanh thăm thẳm nối với chân trời. Gió êm, sóng lặng.Xa xa, phía chân trời ngấn bể xanh thẳm, pha sắc hồng tươi, vài tia nắng ló dạng đón chào ngày mới. Rồi ông mặt trời cũng nhô lên tròn trĩnh và phúc hậuNhững con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi rút về để lại trên cát biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.
Biển là món quà kỳ diệu mà tạo hóa đã ban tặng cho con người,em rất trân trọng bản sắc hoài niệm của nó.