Viết một đoạn văn về tình cảm của em với quê hương có sử dụng một trong các yếu tố Tiếng Việt (từ láy, quan hệ từ, từ trái nghĩa) [12-14 dòng]
Lưu ý: không chép bài trên mạng nha, 11-13 dòng ở trong vở ạ hoặc 11-13 dòng trên điện thoại đều được
Cần gấp
Quê hương – nơi sinh ra, nuôi dưỡng , bồi đắp thể chất và tâm hồn ta từ thời ấu thơ cho đến lúc trưởng thành. Với tôi , quê hướng là lũy tre xanh, là dòng sông lặng đêm trăng thanh, …là những kí ức tuổi thơ luôn phảng phấlt đâu đó trong tâm hồn, trong tiềm thức, trong góc nhìn cuộc sống hiện tại hằng ngày. Xa quê đến nay là đã được hai năm. Hai năm dài đãng , cuối cùng thì cũng được trở lại quê. Quê mình vẫn không thay đổi , vẫn lũy tre, vẫn dòng sông, con đường làng nhấp nhô cong cong dưới nắng trưa,… Trở về , ai cũng ào ra đón, ai cũng hỏi thăm :” Lên phố học có khác quê mình không cháu? Bác nghe nói đâu trên đó đẹp mà hiện đại lắm không cổ như mình. Chắc sướng lắm cháu he? “ Tôi chỉ nhỏ nhẹ đáp :” Hiện đại có , đẹp có nhưng không bắng ở quê mình đâu bác.”
Chúc bạn học tốt ❤️
Quê hương là nơi chúng ta sinh ra và cũng là cái nôi nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành theo thời gian.Và quê hương em là một nơi thanh bình , yên tĩnh với những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đường làng quanh co. Đây cũng là nơi gán bó với những kỉ niệm vui , kỉ niệm buồn của em.Nơi đó có ngôi nhà nhỏ của em với cánh đồng lúa rộng, bằng phẳng luôn thơm ngát hương lúa , hương vị của đồng quê. Xa xa, là những rặng núi cao nhấp nhô được phủ lên màu xanh của núi rừng. Khi dịp nghỉ hè đến, em cùng các anh chị thường ra thả diều bên bờ sông. Dòng sông bên lở bên bồi, đã gắn bó ngàn đời với quê hương em, mang dòng nước ngọt lành làm tưới mát những ruộng lúa, nương dâu. Khác với thành phố là những tuyến đường tấp nập người qua lại, quê em là những con đường làng vắng vẻ, thấp thoáng mái nhà ngói đỏ xen với những khu vườn tươi xanh, ngập tràn bóng mát.Em rất yêu quê hương em.