Viết một kịch bản về tiểu sử Võ Thị Sáu
Mình hứa cho ctlhn
0 bình luận về “Viết một kịch bản về tiểu sử Võ Thị Sáu
Mình hứa cho ctlhn”
Võ Thị Sáu sinh năm 1933 tại xã Phước Thọ, nay là xã Phước Long Thọ, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu.
Năm 1947, (14 tuổi) chị gia nhập vào đội Công an xung phong quận Đất Đỏ trừng trị ác ôn, bảo vệ dân làng từ đó chị trở thành người chiến sỹ trinh sát làm nhiệm vụ phá tề, trừ gian.
Ngày 14/7/1948 1948, chị đã dũng cảm dùng lựu đạn tấn công cuộc mít tinh do địch tổ chức tại chợ Đất Đỏ. Trận đánh ấy đã làm cho tên tỉnh trưởng Lê Thành Tường phải mất mặt với quan Tây. Đồng bào Đát Đỏ thì hết lời khen gợi Việt Minh xuất quỷ nhập thần. Võ Thị Sáu được tuyên dương trước toàn đội.
Tháng 2/1950, tại phiên chợ giáp Tết Canh Dần, trong một trận tập kích ném lựu đạn diệt các tên Cả Suốt, Cả Đay và không may chị bị sa vào tay giặc.
Tại phiên toà đại hình của Pháp chị khẳng định“Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội”.
Tên quan tòa rung chuông ngắt lời chị và tuyên án: “Tử hình, tịch thu toàn bộ tài sản”
Chị thét vào mặt tên chánh án thực dân:
“Tao còn mấy thùng rác ở khám Chí Hoà tụi bây vô mà tịch thu”.
Tốp hiến binh xông vào còng tay chị lôi đi. Tiếng chị còn vẳng lại:
“Đả đảo thực dân Pháp
Kháng chiến nhất định thắng lợi…”
Thực dân Pháp không dám thực hiện bản án tử hình đối với người con gái chưa đến tuổi thành niên, chúng lại tiếp tục giam chị ở nhà lao Chí Hòa.
Chuyến tàu ngày 21 tháng 1 năm 1952, thực dân Pháp đưa chị ra nhà tù Côn Đảo, ngày ấy các khám giam ở Côn Đảo không có nữ tù. Chúng tạm giữ chị ở Sở Cò (Sở cảnh sát tư pháp)
Bốn giờ sáng ngày 23/01/1952, tên giám thị trưởng và tên chủ Sở Cò áp giải chị tới văn phòng Giám thị trưởng. Sau khi tên chánh án làm thủ tục thi hành án xong thì viên cố đạo lên tiếng:
– Bây giờ cha rửa tội cho con…
Chị gạt phắt lời cha cố:
-“ Tôi không có tội. Chỉ có kẻ sắp hành hình tôi đây mới là kẻ có tội…”
Viên cố đạo kiên nhẫn thuyết phục:
– “ Trước khi chết con có điều gì ân hận không?
Chị trả lời:
“Tôi chỉ ân hận là chưa tiêu diệt hết bọn thực dân cướp nước và bọn tay sai bán nước…”
Ra đến pháp trường tên chánh án hỏi chị: “Còn yêu cầu gì trước khi chết?”
Chị yêu cầu:“Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước mình toiứ giây phút cuối, và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người”.
Sau gần 3 năm tra tấn và giam cầm, giặc Phap đưa cô ra giam ở Côn Đảo. Trong ngục giam những người bị án tử hình, cô vẫn hồn nhiên, vui tươi, tin tưởng vào ngày chiến thắng của tổ quốc. Dù các luật sư biện hộ cho cô đã phản đối án tuyên này vì cô chưa đủ 18 tuổi. Trước khi bị đưa ra hành án, cô bị dẫn tới các nhà tù khác như Chí Hỏa, Bà Rịa và Côn Đảo. Vì quân Pháp không giám công khai thi hành bản án nên đã lén lút thủ tiêu cô. Khi nhóm đao phủ bảo cô quỳ xuống, cô đã quát lại bọn chúng với 1 câu :
– Tao chỉ biết đứng chứ không biết quỳ !
Cô bị xử bắn năm 1952 tại Côn Đảo
– VõThị Sáu ( 1933 – 1952 )
là một nữ du kích trong kháng chiến chống Pháp ở Việt Nam, người nhiều lần thực hiện các cuộc mưu sát nhắm vào các sĩ quan Pháp và những người Việt cộng tác đắc lực với chính quyềnthực dân Pháptạimiền Nam Việt Nam.
Cô bị quân Pháp bắt được và bị tòa án binhQuân đội Phápxử tử hình khi cô mới 19 tuổi, là con ông Võ Văn Hợi và bà Nguyễn Thị Đậu. Về nguyên quán, trên bia mộ chỉ ghi tại huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Nhiều tài liệu ghi nguyên quán của cô tại xã Phước Thọ, tỉnh Bà Rịa, nay thuộc thị trấn Đất Đỏ, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Một số tài liệu khác ghi nguyên quán của cô tại xã Long Mỹ, tỉnh Bà Rịa, cũng thuộc huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.
Võ Thị Sáu sinh năm 1933 tại xã Phước Thọ, nay là xã Phước Long Thọ, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu.
Năm 1947, (14 tuổi) chị gia nhập vào đội Công an xung phong quận Đất Đỏ trừng trị ác ôn, bảo vệ dân làng từ đó chị trở thành người chiến sỹ trinh sát làm nhiệm vụ phá tề, trừ gian.
Ngày 14/7/1948 1948, chị đã dũng cảm dùng lựu đạn tấn công cuộc mít tinh do địch tổ chức tại chợ Đất Đỏ. Trận đánh ấy đã làm cho tên tỉnh trưởng Lê Thành Tường phải mất mặt với quan Tây. Đồng bào Đát Đỏ thì hết lời khen gợi Việt Minh xuất quỷ nhập thần. Võ Thị Sáu được tuyên dương trước toàn đội.
Tháng 2/1950, tại phiên chợ giáp Tết Canh Dần, trong một trận tập kích ném lựu đạn diệt các tên Cả Suốt, Cả Đay và không may chị bị sa vào tay giặc.
Tại phiên toà đại hình của Pháp chị khẳng định “Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội”.
Tên quan tòa rung chuông ngắt lời chị và tuyên án: “Tử hình, tịch thu toàn bộ tài sản”
Chị thét vào mặt tên chánh án thực dân:
“Tao còn mấy thùng rác ở khám Chí Hoà tụi bây vô mà tịch thu”.
Tốp hiến binh xông vào còng tay chị lôi đi. Tiếng chị còn vẳng lại:
“Đả đảo thực dân Pháp
Kháng chiến nhất định thắng lợi…”
Thực dân Pháp không dám thực hiện bản án tử hình đối với người con gái chưa đến tuổi thành niên, chúng lại tiếp tục giam chị ở nhà lao Chí Hòa.
Chuyến tàu ngày 21 tháng 1 năm 1952, thực dân Pháp đưa chị ra nhà tù Côn Đảo, ngày ấy các khám giam ở Côn Đảo không có nữ tù. Chúng tạm giữ chị ở Sở Cò (Sở cảnh sát tư pháp)
Bốn giờ sáng ngày 23/01/1952, tên giám thị trưởng và tên chủ Sở Cò áp giải chị tới văn phòng Giám thị trưởng. Sau khi tên chánh án làm thủ tục thi hành án xong thì viên cố đạo lên tiếng:
– Bây giờ cha rửa tội cho con…
Chị gạt phắt lời cha cố:
-“ Tôi không có tội. Chỉ có kẻ sắp hành hình tôi đây mới là kẻ có tội…”
Viên cố đạo kiên nhẫn thuyết phục:
– “ Trước khi chết con có điều gì ân hận không?
Chị trả lời:
“Tôi chỉ ân hận là chưa tiêu diệt hết bọn thực dân cướp nước và bọn tay sai bán nước…”
Ra đến pháp trường tên chánh án hỏi chị: “Còn yêu cầu gì trước khi chết?”
Chị yêu cầu: “Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước mình toiứ giây phút cuối, và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người”.
Cho mk xin ctlhn
Sau gần 3 năm tra tấn và giam cầm, giặc Phap đưa cô ra giam ở Côn Đảo. Trong ngục giam những người bị án tử hình, cô vẫn hồn nhiên, vui tươi, tin tưởng vào ngày chiến thắng của tổ quốc. Dù các luật sư biện hộ cho cô đã phản đối án tuyên này vì cô chưa đủ 18 tuổi. Trước khi bị đưa ra hành án, cô bị dẫn tới các nhà tù khác như Chí Hỏa, Bà Rịa và Côn Đảo. Vì quân Pháp không giám công khai thi hành bản án nên đã lén lút thủ tiêu cô. Khi nhóm đao phủ bảo cô quỳ xuống, cô đã quát lại bọn chúng với 1 câu :
– Tao chỉ biết đứng chứ không biết quỳ !
Cô bị xử bắn năm 1952 tại Côn Đảo
– VõThị Sáu ( 1933 – 1952 )
là một nữ du kích trong kháng chiến chống Pháp ở Việt Nam, người nhiều lần thực hiện các cuộc mưu sát nhắm vào các sĩ quan Pháp và những người Việt cộng tác đắc lực với chính quyền thực dân Pháp tại miền Nam Việt Nam.
Cô bị quân Pháp bắt được và bị tòa án binh Quân đội Pháp xử tử hình khi cô mới 19 tuổi, là con ông Võ Văn Hợi và bà Nguyễn Thị Đậu. Về nguyên quán, trên bia mộ chỉ ghi tại huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Nhiều tài liệu ghi nguyên quán của cô tại xã Phước Thọ, tỉnh Bà Rịa, nay thuộc thị trấn Đất Đỏ, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Một số tài liệu khác ghi nguyên quán của cô tại xã Long Mỹ, tỉnh Bà Rịa, cũng thuộc huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.