Viết một lá thư gửi mẹ ( không chép mạng nha )

Viết một lá thư gửi mẹ ( không chép mạng nha )

0 bình luận về “Viết một lá thư gửi mẹ ( không chép mạng nha )”

  1. Thư gửi mẹ nhân ngày 20-10

    Nội dung bức thư:

    Mẹ yêu quý, ngày 20/10 cho mẹ, cho con, cho tất cả phụ nữ Việt Nam lại đến.

    Nhưng dịp lễ năm nay khác nhiều với trước quá mẹ ạ, bởi lần đầu tiên con xa mẹ đến sống, học tập nơi đô thành. Giờ con đã là tân sinh viên.

    Nhanh thật mẹ nhỉ, 18 mùa xuân đã qua đi kể từ ngày mẹ bế con đỏ hỏn, oe oe tiếng khóc đầu đời. Ngày đó, bố đi làm việc ở Tây Nguyên, cả năm về dăm ba lần, một tay mẹ chăm chút cho ba đứa con thơ. Chị em con lúc đó còn nhỏ lắm, chẳng đủ khôn để hiểu thế nào là thiếu tình cha, bởi tình cảm mẹ đã bao la quá.

    Mẹ, từ một kế toán phải theo tục lệ tự ngàn đời “xuất giá tòng phu” để về quê làm ruộng. Thương mẹ lắm, chuyện đồng áng, mẹ biết gì đâu. Con nhớ có chiều đông, ba chị em ngồi nhà ngóng mẹ. Căn buồng nhỏ của mẹ con mình sao thấy lạnh đến thế. 5 giờ, 6 giờ rồi 6h30 vẫn chưa thấy bóng mẹ thân yêu. Con khóc, chị dỗ dành “mẹ sắp về rồi đó. Chắc mẹ cuốc ruộng xong, cố vớt ít bèo về nấu cám cho lợn”. Và từ đó con ghét lợn.7 giờ mẹ về. Chiếc quần xanh công nhân rộng thùng thình mẹ mặc, nước liên miên nhỏ xuống. Con vỡ òa trong tiếng khóc, ôm chầm chân mẹ: “Mẹ ơi!!!.. Đói!”.

    Nghĩ lại ngày đó thương quá mẹ nhỉ. Từ việc cuốc đất, cấy lúa, trồng rau, mẹ phải nhờ người ta chỉ dạy. Ba đứa con nhỏ, sàn sàn tuổi nhau chẳng giúp mẹ được nhiều. Chị gái lớn, hơn 1 tuổi theo mẹ ra đồng tát nước. Người bé tẹo và mỏng manh cứ bị chiếc gầu nước lôi đi lôi lại. Những lần ấy, cô chú đi qua, thương tình đều xuống tát nước thay cho chị.

    Quê mình nghèo thật và vẫn còn nhiều những hủ tục “trọng nam khinh nữ”, “chị dâu, em chồng” khiến mẹ chật vật, mang tội “dâu trưởng không sinh được con trai nối dõi tông đường”. Con biết, không chỉ gia đình mình mà nhiều nhà cũng thế. Bọn trẻ chúng con hay kể chuyện cho nhau nghe mà.

    Bao năm trời mẹ ở bên chăm lo cho ba đứa chúng con. Bốn mươi tuổi, mái tóc mẹ đã bạc phơ. Người ta bảo là do xấu máu. Nhưng con không nghĩ thế, có lẽ bởi mẹ vất vả nhiều rồi.

    Ở tuổi 50, căn bệnh thoái hóa đốt sống lưng kiến mẹ đi lại vất vả. Nhưng mẹ vẫn đi cấy, vẫn gặt, vẫn thồ lúa về nhà. Sông cạn nước, mẹ vẫn lụi hụi gánh từng gánh nặng nước tưới cho đám rau mới trồng. Mùa đông sắp đến rồi, đôi bàn chân và tay mẹ lại chuẩn bị buốt bởi nứt nẻ do lội bùn, đất nhiều. Mỗi lần mẹ đùa, xoa tay lên má, con lại giẫy nảy vì “rát quá mẹ ơi!”.

    Mẹ thật hay cười, luôn luôn vui vẻ. Chính điều đó khiến con nhìn cuộc đời vẫn thấy đẹp tươi.

    Sáng nay đi học, con thấy họ bán nhiều hoa lắm mẹ ạ. Ở quê mình, dịp tết chắc cũng chẳng nhiều hoa đến vậy. Nào hồng, nào đồng tiền, hoa lan… những bó thật to, đẹp lắm. Dừng xe, con chỉ hỏi mua một cành hồng nhỏ, nhưng… 20k cho bông hồng đó. Con nhớ, bữa cơm nhà mình 5 người cũng chỉ tầm ấy tiền nên đành quay xe đi. Thế mà, mẹ ơi, những xe rác sáng nay sao lại nhiều bó hoa còn tươi và đẹp đến thế. Tiếc thật!

    Thôi thì, lại như mọi năm, con làm thiệp tặng mẹ vậy. Thiệp vừa xinh, rẻ tiền mà lại do con tự tay làm. Vẫn ý nghĩa hơn mẹ nhỉ!!!

    À, mẹ ơi! Con thương đứa bạn giường bên quá. Mấy đêm nay nó cứ khóc suốt. Quê nó miền Trung đang lũ lụt lớn lắm. Nó cứ thút thít, không biết tình hình nhà mình ra sao, vì đâu liên lạc được cho bố mẹ, nhà nó chưa có điện thoại mẹ ạ. Họ còn khổ hơn mình mẹ nhỉ.

    Con dỗ dành nó viết thư gửi về, nó nghe liền, làm theo tắp lự. Thư của con, chắc ngày mai sẽ ở trên tay mẹ thôi, nhưng thư nó viết… biết bao giờ gia đình nhận được?

    Mẹ à! Những giọt mồ hôi, nước mắt mặn mòi, nụ cười của mẹ đã dẫn bước con đi trên cuộc đời này, để con khôn lớn thành người…

    Con muốn nói với mẹ rằng: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều!”. Chúc mẹ 20/10 này thật vui! Giữ sức khỏe mẹ nhé. Con sẽ sớm về quê để rúc trong tay mẹ ngủ thật yên bình.

    ……………..

    Cảm nhận về bức thư: Những cảm nghĩ về mẹ luôn chân thật nhất, nhiều xúc cảm nhất, nó khiến con người ta ấm lòng, cũng có thể là chạnh lòng. Nhưng trên tất cả, cảm nghĩ về mẹ luôn đáng giá khi ta hiểu vị trí quan trọng của mẹ trong cuộc đời, khi ta sử dụng những cảm nghĩ về mẹ theo cách tích cực, làm điều mẹ vui, đáp lại yêu thương của mẹ. Vì thế, đừng kiệm lời với mẹ, đừng ngại ngùng nói yêu mẹ mỗi ngày, đừng quên cảm ơn hay xin lỗi mẹ dù là điều nhỏ nhất. Và hãy sẵn sàng nói cho mẹ biết những cảm nghĩ về mẹ, về cách ta muốn mẹ hiểu ta, về vị trí bất biến của mẹ trong lòng ta, để mẹ an lòng, để mẹ ấm lòng, để mẹ hạnh phúc và cảm giác được yêu thương.

    Bình luận
  2.                                                                               Thứ bảy ngày 21 tháng 11 năm 2020

    Gửi mẹ dấu yêu,

    Hôm nay không biết là lần thứ mấy nghìn con lại làm cho mẹ buồn rồi nhỉ ? Con cũng không thể đếm được nữa. Nếu như hôm nay con không đọc trộm nhật kí của mẹ chắc mãi mãi con không biết tình cảm mẹ dành cho con lại lớn đến như vậy. 

    Từ khi biết nhận thức cho đến bây giờ, mẹ rất ít khi cười với con. Nhớ lần đó con vẽ bức tranh về mẹ đạt điểm cao , con đưa cho mẹ mong mẹ mỉm cười , xoa đầu con khen ngợi thì mẹ lại cầm lên xem rồi đặt trên bàn , mặt không cảm xúc bỏ đi. Con giận lắm, con đã xé tan bức tranh ấy rồi vứt xuống sàn nhà. Đọc nhật kí của mẹ, , con mới biết mẹ rât thích bức tranh ấy , mẹ đã âm thầm dán lại và kẹp vào cuốn sổ nhỏ của mình với dòng viết : Mình hình như hơi quá đáng với cục cưng rồi nhỉ ?

    Lại lần khác, con ham mê các trò chơi điện tử, cắm đầu vào chúng, không chịu học hành, thành tích giảm sút, thầy giáo đến tận nhà nói với mẹ. Hôm ấy mẹ đã mắng con rất nhiều, đánh con rất đau , và chính hôm ấy vì sự nóng giận của mẹ, chân con va phải ấm nước sôi, bị bỏng thành tật cho đến tận bây giờ. Lúc ấy , sự đau đớn và nóng giận rực lên trong lòng , con nhớ con đã nói với mẹ : ” Chắc tôi không phải con ruột của bà nên bà mới đối xử với tôi ác như thế ” rồi lết về phòng đóng sập cửa lại. Chắc lúc đó con đã bỏ lỡ sự lo lắng, và đau đớn trên mặt mẹ rồi. Trong dòng nhật kí, con thấy trang viết đó có rất nhiều chữ nhòe đi, có lẽ mẹ vừa viết vừa khóc . Con thật sự quá ngu ngốc , con là khúc ruột do mẹ đẻ ra, con đau một thì mẹ có lẽ đau gấp mười lần. Chẳng qua mẹ giấu quá kĩ thôi.

    Đằng sau vẻ lạnh lùng , nghiêm khắc của mẹ là trái tim tràn đầy yêu thương quan tâm con. Có lẽ không đọc nhật kí của mẹ, con sẽ không biết trong mắt mẹ , con là thiên thần , là niềm tin , là động lực để mẹ vượt qua mọi khó khăn, thử thách của cuộc sống. Có lẽ không đọc nhật kí của me , con sẽ không biết rằng mẹ đã thương con , yêu con , hi sinh cho con nhiều đến như vậy . Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ ,nhiều lắm..

    Nhưng mà mẹ ơi, xin mẹ đừng giấu tình cảm , nước mắt trong lòng nữa. Con đã trưởng thành rồi, đã lớn rồi ,đã đủ hiểu, đủ đồng cảm cho những vất vả của mẹ rồi, mẹ đừng vì con quá mà quên mất bản thân mình. Mẹ hãy khóc khi buồn để con biết mà an ủi mẹ. Mẹ hãy cười khi vui , khi tự hào về con để con biết mà phấn đấu , mà nỗ lực. Con xin hứa sẽ ngoan hơn , vâng lời hơn , sẽ không để mẹ phải rơi một giọt nước mắt nào vì con nữa. 

    Con xin lỗi mẹ , cảm ơn mẹ, và con yêu mẹ nhiều lắm.

                                                                                                                           Gửi mẹ yêu

                                                                                                                                 ____

                                                                           

    Bình luận

Viết một bình luận