Viết văn tự sự về kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học ( kết hợp miêu tả và biểu cảm )
KHÔNG COPPY MẠNG, VIẾT HAY NHA
0 bình luận về “Viết văn tự sự về kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học ( kết hợp miêu tả và biểu cảm )
KHÔNG COPPY MẠNG, VIẾT HAY NHA”
Ai cũng có những kỉ niệm khó quên và tôi cũng vậy. Kỉ niệm khó quên ấy chính là kỉ niệm ngày đầu tiên đi học năm lơp một mà tôi chẳng thể nào quên.
Đêm trước ngày đầu tiên đi học, tôi được mẹ mua quần áo mới, sách vở mới. Cảm giác háo hức và lòng tôi nôn nao không thể nào ngủ được. Sáng hôm sau trong bộ đồng phục áo trắng quần xanh mẹ đưa tôi đến trường. Tôi thấy bầu trời buổi sớm mai trong xanh, vài tia nắng xuyên qua cành cây, tán lá. Vài chú chim chuyền cành hót líu lo. Tôi thấy cảnh vật quen thuộc mọi ngày sao hôm nay thấy khác lạ. Lòng tôi có vô vàn cảm xúc khác nhau hồi hộp pha lẫn cảm giác e ngại rụt rè khi gần đến cổng trường tiểu học. Tôi run hết cả người nhưng mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và dắt tôi vào lớp. Điều tôi nhìn thấy đầu tiên là cổng trường được treo một tấm băng rôn màu đỏ. Vào đến sân trường tôi thấy sân trường nhộn nhịp trông ai cũng háo hức và vui tươi. Tôi được các cô giáo chủ nhiệm đưa vào lớp và mẹ về để tôi ở lớp. Ngồi vào chỗ, đón nhận giờ học đầu tiên . Tôi có ấn tượng rất nhiều với cô giáo chủ nhiệm. Cô với dáng người cao và nước da trắng , nụ cười trìu mến. Bìa giảng của cô chính là kỉ niệm khó quên với bản thân tôi. Mới buổi học đầu tiên thôi tôi đã thấy cô như người mẹ thứ hai vậy ấm áp và hiền từ
Kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của tôi là thế đó. Có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có thể quên được. Mai sau dù có đi đâu tôi cũng sẽ không bao giờ quên ngôi trường với bao kỉ niệm đó.
Ai cũng có những kỉ niệm khó quên và tôi cũng vậy. Kỉ niệm khó quên ấy chính là kỉ niệm ngày đầu tiên đi học năm lơp một mà tôi chẳng thể nào quên.
Đêm trước ngày đầu tiên đi học, tôi được mẹ mua quần áo mới, sách vở mới. Cảm giác háo hức và lòng tôi nôn nao không thể nào ngủ được. Sáng hôm sau trong bộ đồng phục áo trắng quần xanh mẹ đưa tôi đến trường. Tôi thấy bầu trời buổi sớm mai trong xanh, vài tia nắng xuyên qua cành cây, tán lá. Vài chú chim chuyền cành hót líu lo. Tôi thấy cảnh vật quen thuộc mọi ngày sao hôm nay thấy khác lạ. Lòng tôi có vô vàn cảm xúc khác nhau hồi hộp pha lẫn cảm giác e ngại rụt rè khi gần đến cổng trường tiểu học. Tôi run hết cả người nhưng mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và dắt tôi vào lớp. Điều tôi nhìn thấy đầu tiên là cổng trường được treo một tấm băng rôn màu đỏ. Vào đến sân trường tôi thấy sân trường nhộn nhịp trông ai cũng háo hức và vui tươi. Tôi được các cô giáo chủ nhiệm đưa vào lớp và mẹ về để tôi ở lớp. Ngồi vào chỗ, đón nhận giờ học đầu tiên . Tôi có ấn tượng rất nhiều với cô giáo chủ nhiệm. Cô với dáng người cao và nước da trắng , nụ cười trìu mến. Bìa giảng của cô chính là kỉ niệm khó quên với bản thân tôi. Mới buổi học đầu tiên thôi tôi đã thấy cô như người mẹ thứ hai vậy ấm áp và hiền từ
Kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của tôi là thế đó. Có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có thể quên được. Mai sau dù có đi đâu tôi cũng sẽ không bao giờ quên ngôi trường với bao kỉ niệm đó.