1 Đọc câu chuyện sâu và trả lời câu hỏi
Có người cha mắc bệnh rất nặng. Ông gọi hai người con trai đến bên giường và ân cần nhắc nhở: “Sau khi cha qua đời, hai con cần phân chia tài sản một cách thỏa đáng, đừng vì chuyện đó mà cãi nhau nhé!”Hai anh em hứa sẽ làm theo lời cha. Khi cha qua đời họ phân chia tài sản làm đôi. Nhưng sau đó người anh cho rằng người em chia không công bằng và cuộc tranh cãi nổ ra. Một ông già thông thái đã dạy cho họ cách chia công bằng nhất:” Đem tất cả đồ đạc ra cưa đôi thành hai phần bằng nhau tuyệt đối”. Hai anh em đã đồng ý. Kết cục tài sản đã được chia công bằng tuyệt đối nhưng đó chỉ là đống đồ bỏ đi
“Hạt giống tâm hồn ”
1 Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản là gì
2 Gọi tên trường từ vựng cho các từ:cha,cha,anh,hai anh em
3 Người cha muốn nhắc nhở các con điều gì thông qua lời dặn:”Sau khi cha qua đời hai con phân chia tài sản một cách thỏa đáng….cãi nhau nhé”
4 Rút ra được bài học về cuộc sống qua câu chuyện trên. Trình bày ngắn gọn khoảng 3-4 dòng
1. Phương thức biểu đạt chính là tự sự
2. – Cha: Bố, tía, thầy …..
-Anh: Anh cả, anh thứ hai,….
-Anh em: Huynh đệ, ….
3. Người cha muốn nhắc các con mình rằng đừng chút tài sản mà tình anh em không bền chắc tiền có thể kiếm lại bằng nhiều cách còn tình thì khó hơn kiếm lại được. Cho dù anh nhiều hay em nhiều hơn cũng phải nhường nhịn nhau đôi lúc tắt lửa tối đèn còn có nhau
4. Cuộc sống ai cũng phải vất vả mưu sinh đừng vì chuyện cãi cọ nhất thời làm cho con người mù quáng. Không nhất thiết phải chia đôi tất cả mọi thứ để cho công bằng để những thứ đó trở nên vô ích. Con người quan trọng ở chữ “tình” và chữ “nghĩa”
1.Phương thức biểu đạt: Tự sự
2.Cha: Bố, thầy …..
Anh: Anh cả, anh hai,….
Anh em: Huynh đệ, ….
3. Người cha muốn nhắc các con mình rằng đừng chút tài sản mà tình anh em không bền chắc tiền có thể kiếm lại bằng nhiều cách còn tình thì khó hơn kiếm lại được. Cho dù anh nhiều hay em nhiều hơn cũng phải nhường nhịn nhau đôi lúc tắt lửa tối đèn còn có nhau.
4. Cuộc sống ai cũng phải vất vả mưu sinh đừng vì chuyện cãi cọ nhất thời làm cho con người mù quáng. Không nhất thiết phải chia đôi tất cả mọi thứ để cho công bằng để những thứ đó trở nên vô ích.