1/Sưu tầm thơ văn, ca dao, tục ngữ trong thời kì 1858-1873
VD thơ của Phan Văn An,Phan Văn Trị,..
0 bình luận về “1/Sưu tầm thơ văn, ca dao, tục ngữ trong thời kì 1858-1873 VD thơ của Phan Văn An,Phan Văn Trị,..”
1Chạy giặc(Nguyễn Đình Chiếu-năm 1859)
Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây, Một bàn cờ thế phút sa tay. Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy, Mất ổ bầy chim dáo dác bay. Bến Nghé của tiền tan bọt nước, Đồng Nai tranh ngói nhuốm màu mây. Hỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng, Nỡ để dân đen mắc nạn này?
2Tuyệt mệnh thi(Hồ Huân Nghiệp)Kiến nghĩa ninh cam bất dũng vi, Toàn bằng trung hiếu tác nam nhi. Thử thân sinh tử hà tu hậu, Duy luyến cao đường bạch phát thì.
3Vịnh ba liệt sĩ(Phan Văn Ái)
Núi Thái lông hồng đọ với nhau, Nước đau nào quản đến thân đau. Một nền chính khí trơ mưa gió, Ba khối hùng tâm trọi bể dâu. Nợ với giang san đành phải trả, Người mà xà huỷ kể nào đâu. Lòng trung chỉ có lòng trung biết, Đỗ Phủ ngày xưa khóc Vũ hầu.
4Thà Đui(Nguyễn Đình Chiểu)
Thà đui mà giữ đạo nhàz Còn hơn có mắt ông cha không thờ Dầu đui mà khỏi danh nhơ Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình Dầu đui mà đặng trọn mình Còn hơn có mắt đổi hình tóc râu Sang chi theo thói tha cầu Dọc ngang chẳng đoái trên đầu có ai Sáng chi đắm sắc tham tài Lung lòng nhân dục mang tai họa trời Sáng chi sàm nịnh theo đòi Nay vinh mai nhục mang lời thị phi Sáng chi nhân nghĩa bỏ đi Thảo ngay chẳng biết, lỗi nghì thiên luân Thấy rồi muôn việc trong trần Xin còn hai chữ “tâm thần” ở ta.
Nghĩ chuyện đời xưa cũng nực cười, Sự đời đến thế, thế thời thôi! Rừng xanh núi đỏ hơn nghìn dặm, Nước độc ma thiêng mấy vạn người. Khoét rỗng ruột gan trời đất cả, Phá tung phên giậu hạ di rồi. Thôi thôi đến thế thời thôi nhỉ, Mấy trắng về đâu nước chảy xuôi.
– Đêm dài tác giả Tú Xương
Sực tỉnh trông ra ngỡ sáng loà Đêm sao đêm mãi thế ru mà? Lạnh lùng bốn bể ba phần tuyết Xao xác năm canh một tiếng gà Chim chóc hãy còn nương cửa tổ Bướm ong chưa thấy lượn vườn hoa Nào ai là kẻ tìm ta đó Đốt đuốc mà soi kẻo lẫn nhà!
– Bài ca chúc tết thanh niên tác giả Phan Bội Châu
Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy Chim trên cây liền ngỏ ý chào mừng Xuân ơi xuân, xuân có biết hay chăng? Buồn cùng sông, thẹn cùng núi, tủi cùng trăng Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót Trời đất may còn thân sống sót Tháng ngày khuây khoả lũ đầu xanh Thưa các cô các cậu lại các anh Trời đã mới người càng nên đổi mới Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội Ghé vai vào gánh vác cựu giang san Đi cho êm, đứng cho vững, trụ cho gan Dây đoàn thể quyết ghe phen thành nghiệp lại Ai hữu trí từ nay xin gắng gỏi Cởi lốt xưa mà tu dưỡng lấy tinh thần Chẳng thèm chơi, chẳng thèm mặc, chẳng thèm ăn Đúc gan sắt để dời non lấp bể Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ Mới thế này là mới hỡi chư quân Chữ rằng “nhật nhật tân, hựu nhật tân”
1Chạy giặc(Nguyễn Đình Chiếu-năm 1859)
Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây,
Một bàn cờ thế phút sa tay.
Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy,
Mất ổ bầy chim dáo dác bay.
Bến Nghé của tiền tan bọt nước,
Đồng Nai tranh ngói nhuốm màu mây.
Hỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng,
Nỡ để dân đen mắc nạn này?
2Tuyệt mệnh thi(Hồ Huân Nghiệp)Kiến nghĩa ninh cam bất dũng vi,
Toàn bằng trung hiếu tác nam nhi.
Thử thân sinh tử hà tu hậu,
Duy luyến cao đường bạch phát thì.
3Vịnh ba liệt sĩ(Phan Văn Ái)
Núi Thái lông hồng đọ với nhau,
Nước đau nào quản đến thân đau.
Một nền chính khí trơ mưa gió,
Ba khối hùng tâm trọi bể dâu.
Nợ với giang san đành phải trả,
Người mà xà huỷ kể nào đâu.
Lòng trung chỉ có lòng trung biết,
Đỗ Phủ ngày xưa khóc Vũ hầu.
4Thà Đui(Nguyễn Đình Chiểu)
Thà đui mà giữ đạo nhàz
Còn hơn có mắt ông cha không thờ
Dầu đui mà khỏi danh nhơ
Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình
Dầu đui mà đặng trọn mình
Còn hơn có mắt đổi hình tóc râu
Sang chi theo thói tha cầu
Dọc ngang chẳng đoái trên đầu có ai
Sáng chi đắm sắc tham tài
Lung lòng nhân dục mang tai họa trời
Sáng chi sàm nịnh theo đòi
Nay vinh mai nhục mang lời thị phi
Sáng chi nhân nghĩa bỏ đi
Thảo ngay chẳng biết, lỗi nghì thiên luân
Thấy rồi muôn việc trong trần
Xin còn hai chữ “tâm thần” ở ta.
Trên là 1 số bài thơ mình sưu tầm đc nha!
Thơ văn, ca dao, tục ngữ trong thời kì 1858-1873:
– Hoài Cổ tác giả Nguyễn Khuyến
Nghĩ chuyện đời xưa cũng nực cười,
Sự đời đến thế, thế thời thôi!
Rừng xanh núi đỏ hơn nghìn dặm,
Nước độc ma thiêng mấy vạn người.
Khoét rỗng ruột gan trời đất cả,
Phá tung phên giậu hạ di rồi.
Thôi thôi đến thế thời thôi nhỉ,
Mấy trắng về đâu nước chảy xuôi.
– Đêm dài tác giả Tú Xương
Sực tỉnh trông ra ngỡ sáng loà
Đêm sao đêm mãi thế ru mà?
Lạnh lùng bốn bể ba phần tuyết
Xao xác năm canh một tiếng gà
Chim chóc hãy còn nương cửa tổ
Bướm ong chưa thấy lượn vườn hoa
Nào ai là kẻ tìm ta đó
Đốt đuốc mà soi kẻo lẫn nhà!
– Bài ca chúc tết thanh niên tác giả Phan Bội Châu
Dậy! Dậy! Dậy!
Bên án một tiếng gà vừa gáy
Chim trên cây liền ngỏ ý chào mừng
Xuân ơi xuân, xuân có biết hay chăng?
Buồn cùng sông, thẹn cùng núi, tủi cùng trăng
Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót
Trời đất may còn thân sống sót
Tháng ngày khuây khoả lũ đầu xanh
Thưa các cô các cậu lại các anh
Trời đã mới người càng nên đổi mới
Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội
Ghé vai vào gánh vác cựu giang san
Đi cho êm, đứng cho vững, trụ cho gan
Dây đoàn thể quyết ghe phen thành nghiệp lại
Ai hữu trí từ nay xin gắng gỏi
Cởi lốt xưa mà tu dưỡng lấy tinh thần
Chẳng thèm chơi, chẳng thèm mặc, chẳng thèm ăn
Đúc gan sắt để dời non lấp bể
Xối máu nóng rửa vết nhơ nô lệ
Mới thế này là mới hỡi chư quân
Chữ rằng “nhật nhật tân, hựu nhật tân”
Học tốt!!