1,Tả cảnh Hồ Gươm (ko chép mạng) lớp 5 dài dài tí – chép mạng biết ó
0 bình luận về “1,Tả cảnh Hồ Gươm (ko chép mạng) lớp 5 dài dài tí – chép mạng biết ó”
Trong những lần đi du lịch từ nhỏ đến bây giờ có rất nhiều kỉ niệm đẹp về chuyến đu lịch, nhưng chuyến du lịch tham quan mà em thích nhất chính là đến Hồ Gươm. Chặng đường đến với Hồ Gươm không quá dài, ngay cả những bạn bị say xe cũng quên bẵng đi cảm giác nôn nao bởi cái háo hức đã nhấn chìm nó. Ai cũng mong ngóng để được đến Hồ Gươm, mong ngóng để được nhìn thấy cụ rùa bên trong đền Ngọc Sơn.
Bước xuống Hồ Gươm, không khí trong lành bao phù lấy toàn bộ không gian. Ở xung quanh hồ, những hàng cây lộc vực, cây liễu đang rủ bóng. Chúng khiến cho quang cảnh xung quanh hồ luôn được râm mát và nên thơ. Một vài nhánh cây lộc vừng chao nghiêng xuống dưới mặt hồ. Những bông hoa đỏ li ti giống như một dây pháo nổ. Những cành liễu rủ cũng đỏ rực thật nên thơ. Cảnh tượng này em đã nhìn thấy qua ti vi, qua tranh ảnh nhưng chỉ khi tận mắt chứng kiến mới cảm nhận được vẻ đẹp dịu dàng này. Có lẽ đây cũng là lý do khiến nhiều người muốn tới Hồ Gươm đến vậy. Những chiếc ghế đá được đặt xung quanh hồ gần như đã kín mít người.
Hồ Gươm rộng lắm. Ở giữa lòng hồ chính là vị trí của Tháp Rùa. Đây cũng chính là biểu tượng của thành phố Hà Nội. Tháp có 3 tầng, phần đất bao xung quanh cỏ đã mọc kín. Những người dân sống quanh đây kể lại rằng nhiều lần họ đã nhìn thấy cụ Rùa lên đó nằm phơi nắng. Chúng em được thầy cô giáo dẫn đi qua cầu Thê Húc để vào đền Ngọc Sơn. Cầu Thê Húc được sơn màu đỏ rất nổi bật. Đi trên cầu, em có thể nhìn rõ xuống mặt hồ phẳng lặng với mặt nước trong xanh. Trước khi vào đền, em còn được đi qua cụm di tích Tháp Bút và Đài Nghiên. Trên một mô đất tương đối lớn, Tháp Bút đứng sừng sững và uy nghiêm. Chúng em ai cũng muốn được chạm tay vào Tháp Bút với mong muốn trong cuộc thi sắp tới chúng em viết ra được những câu trả lời đúng đắn nhất.
Bước vào trong đền Ngọc Sơn, khoảng sân rộng lớn khiến em cảm thấy thích thú. Ở đây có những bậc cầu thang bước xuống dưới mặt hồ. Em khẽ đưa tay vào làn nước hồ mát lạnh. Trong đinh Trấn Ba ở trước cửa đền, một cụ rùa đang nằm trong tủ kính. Cụ rùa này đã mất từ rất nhiều năm về trước. Đối với người dân Hà Nội nói riêng và người dân nước Việt Nam nói chung, các cụ rùa chính là minh chứng cho một thời lịch sử hào hùng của dân tộc. Em và các bạn đã thắp hương và cầu khấn, không chỉ là cho kì thi sắp tới mà còn cho cả sự yên bình mà chúng em đang có ngày hôm nay.
Trong những lần đi du lịch từ nhỏ đến bây giờ có rất nhiều kỉ niệm đẹp về chuyến đu lịch, nhưng chuyến du lịch tham quan mà em thích nhất chính là đến Hồ Gươm. Chặng đường đến với Hồ Gươm không quá dài, ngay cả những bạn bị say xe cũng quên bẵng đi cảm giác nôn nao bởi cái háo hức đã nhấn chìm nó. Ai cũng mong ngóng để được đến Hồ Gươm, mong ngóng để được nhìn thấy cụ rùa bên trong đền Ngọc Sơn.
Bước xuống Hồ Gươm, không khí trong lành bao phù lấy toàn bộ không gian. Ở xung quanh hồ, những hàng cây lộc vực, cây liễu đang rủ bóng. Chúng khiến cho quang cảnh xung quanh hồ luôn được râm mát và nên thơ. Một vài nhánh cây lộc vừng chao nghiêng xuống dưới mặt hồ. Những bông hoa đỏ li ti giống như một dây pháo nổ. Những cành liễu rủ cũng đỏ rực thật nên thơ. Cảnh tượng này em đã nhìn thấy qua ti vi, qua tranh ảnh nhưng chỉ khi tận mắt chứng kiến mới cảm nhận được vẻ đẹp dịu dàng này. Có lẽ đây cũng là lý do khiến nhiều người muốn tới Hồ Gươm đến vậy. Những chiếc ghế đá được đặt xung quanh hồ gần như đã kín mít người.
Hồ Gươm rộng lắm. Ở giữa lòng hồ chính là vị trí của Tháp Rùa. Đây cũng chính là biểu tượng của thành phố Hà Nội. Tháp có 3 tầng, phần đất bao xung quanh cỏ đã mọc kín. Những người dân sống quanh đây kể lại rằng nhiều lần họ đã nhìn thấy cụ Rùa lên đó nằm phơi nắng. Chúng em được thầy cô giáo dẫn đi qua cầu Thê Húc để vào đền Ngọc Sơn. Cầu Thê Húc được sơn màu đỏ rất nổi bật. Đi trên cầu, em có thể nhìn rõ xuống mặt hồ phẳng lặng với mặt nước trong xanh. Trước khi vào đền, em còn được đi qua cụm di tích Tháp Bút và Đài Nghiên. Trên một mô đất tương đối lớn, Tháp Bút đứng sừng sững và uy nghiêm. Chúng em ai cũng muốn được chạm tay vào Tháp Bút với mong muốn trong cuộc thi sắp tới chúng em viết ra được những câu trả lời đúng đắn nhất.
Bước vào trong đền Ngọc Sơn, khoảng sân rộng lớn khiến em cảm thấy thích thú. Ở đây có những bậc cầu thang bước xuống dưới mặt hồ. Em khẽ đưa tay vào làn nước hồ mát lạnh. Trong đinh Trấn Ba ở trước cửa đền, một cụ rùa đang nằm trong tủ kính. Cụ rùa này đã mất từ rất nhiều năm về trước. Đối với người dân Hà Nội nói riêng và người dân nước Việt Nam nói chung, các cụ rùa chính là minh chứng cho một thời lịch sử hào hùng của dân tộc. Em và các bạn đã thắp hương và cầu khấn, không chỉ là cho kì thi sắp tới mà còn cho cả sự yên bình mà chúng em đang có ngày hôm nay.
Bài văn thế này oke không được chưa?