1 .viết đoạn văn 6-8 nêu suy nghĩ của em phòng chống lũ lụt
2 . viết đoạn văn 6-8 nêu trách nghiệm của thế hệ trẻ đối với văn hóa dận tộc
1 .viết đoạn văn 6-8 nêu suy nghĩ của em phòng chống lũ lụt 2 . viết đoạn văn 6-8 nêu trách nghiệm của thế hệ trẻ đối với văn hóa dận tộc
By Melody
1. Hằng năm, lũ lụt vẫn tấn công nước ta một cách tàn bạo. Lũ lụt khiến bao người thương tích, tử vong, cuốn trôi đi không biết bao nhiêu nhà cửa, ruộng vườn. Muốn phòng chống lũ lụt, trước hết mỗi cá nhân cần nêu cao tinh thần bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ rừng. Bởi lẽ rừng chính là nơi giữ nước, khi mẹ thiên nhiên nổi giận, nước sẽ đột ngột dâng thành lũ. Bà con vùng lũ cần nâng cao tinh thần chủ động chống lũ. Bên cạnh đó, chính quyền NHà nước cũng cần quan tâm và có những phương pháp chống lũ hiệu quả. Và quan trọng nhất vẫn là tinh thần đoàn kết của dân tộc. Chỉ cần cả nước đồng lòng, không chỉ lũ lụt, bất cứ thiên tai nào rồi cũng sẽ bị đánh bại.
2. Đất nước ta có hành ngàn năm dựng nước và giữ nước. Hàng ngàn năm đó đã tạo nên một vỉa tầng văn hóa truyền thống vững bền, phong phú. Chúng ta có văn hóa vật thể: vịnh Hà Long, Thánh Địa Mỹ Sơn, kinh thành Huế,… và phi vật thể: ca trù, hát xẩm, nhã nhạc cung đình Huế,… Thế nhưng, những giá trị ấy đang có nguy cơ bị lãng quên từng ngày. Thế hệ trẻ chúng ta cần có trách nhiệm giữ gìn và phát huy vẻ đẹp dân tộc. Trước tiên, mỗi cá nhân cần có hiểu biết và ý thức với văn hóa dân tộc. Thế hệ trẻ chúng ta cần biết yêu với văn hóa dân tộc, nỗ lực giữ gìn bằng cách tuyên truyền, quảng bá tới mọi người xung quanh. Thay vì mải mê với những giá trị ngoại lai hiện đại, chúng ta hãy dành tình yêu và sự trân trọng cho những giá trị truyền thống dân tộc.
1. Nước đã vào nhà sau của em rồi. Ở xóm này, nhà em cao có hạng, vậy mà vẫn bị nước vào thì những thấp hơn chắc là đã tới đầu gối rồi. Đúng sáu giờ sáng, mưa giảm đi, nhưng mực nước lũ thì vẫn cứ dâng cao. Khắp nhà em chỗ nào cũng toàn nước là nước. Mọi người đều leo lên giường nằm cả, chỉ có mẹ là mang ủng đi xuống bếp nấu ăn cho cả nhà. Vì mưa lũ nên không đi chợ được và vì thế nhà em không có gì ăn, tới bữa chỉ có vài chén cơm và một ít nước mắm mà thôi. Trước giờ, chưa bao giờ em phải chịu kham khổ như thế. Bây giờ, cầm chén cơm lên mới thấy hết vị ngọt của cái ăn và vị đắng của cái đói cồn cào. Đang suy nghĩ miên man bỗng có tiếng gọi cửa, bố em vội ra mở. À, thì ra các chú trưởng thôn, phó thôn đi phát mì cho các gia đình. Nhà em có bốn người, các chú phát cho mười hai gói, nói vài câu với bố rồi sau đó đi phát tiếp. Bố vẫy tạm biệt họ rồi vội chạy vào buồng, báo cho mọi người hay một tin dữ: các đập nước trong tỉnh đang thay phiên nhau xả một lượng nước rất lớn ra ngoài. Nghe tin, cả nhà em hốt hoảng vô cùng. Và việc xả lũ ngay lập tức được chứng minh khi một loạt nước ùa vào giường. Thế là từ giường, mọi người ùa lên đầu tủ ngồi và ngủ trên đó khi về đêm. Thực chất chỉ có mình em và bà ngủ, còn bố mẹ thì không ngủ mà ngồi canh mực nước. Cuộc sống cứ tiếp diễn như thế cho đến năm ngày sau, nước bắt đầu rút dần và hai ngày nữa thì hết hẳn. Cả nhà em vui mừng khôn xiết, tíu tít khiêng vác đồ đạc, lau dọn lại nhà cửa trong niềm vui bất tận.
2.Từ thuở xa xưa thanh niên Việt Nam đã ý thức được vai trò và trách nhiệm của mình đối với đất nước. Trong thời chiến họ luôn là lực lượng tiên phong trong các phong trào đánh giặc cứu nước, luôn là lực lượng nòng cốt của cách mạng, xả thân vì tổ quốc mà không tiếc thời tuổi trẻ. Vậy chúng ta những thanh niên may mắn được sinh ra trong thời bình, chúng là phải có trách nhiệm như thế nào để gìn giữ và bảo vệ tổ quốc, bảo vệ thành quả cách mạng đã được đổi bằng xương máu của biết bao thế hệ đi trước, phải làm gì để xứng đáng hưởng được những thành quả ngày hôm nay. Mỗi chúng ta phải xác định cho mình một lí tưởng sống cao đẹp, phải có ước mơ và hoạch định ra cho mình một kế hoạch cụ thể, phải rèn đức luyện tài, phải hiểu được vai trò đất nước đối với chúng ta, có như vậy chúng ta mới xác định được đúng đắn nhiệm vụ của mình đối với đất nước. Chúng ta ra sức học tập cũng là đang thực hiện nhiệm của của mình với đất nước, nó không phải là một cái gì đó sâu xa như các bạn nghĩ nó chỉ đơn giản là làm tốt bổn phận của mình để phấn đấu trở thành một công dân tốt góp phần xây dựng một đất nước giàu đẹp vững mạnh. Như vậy trách nhiệm của thanh niên ở thời chiến hay thời bình đều do ý thức mỗi con người tuy nhiên nó lại được thực hiện bằng nhiều cách khác nhau.
@ Nikitashi
# vote mik 5 sao + ctlhn nha bn iuuu!