Ai giỏi văn thì giúp mình với. Đề bài: làm BÀI VĂN TẢ sông nước. Ai làm hay mình vote 5 sao ai làm dở nhưng mình tặng cho 1 lời cảm ơn nhé! Mai mình n

Ai giỏi văn thì giúp mình với. Đề bài: làm BÀI VĂN TẢ sông nước. Ai làm hay mình vote 5 sao ai làm dở nhưng mình tặng cho 1 lời cảm ơn nhé! Mai mình nộp rồi. Sông Sài Gòn nha

0 bình luận về “Ai giỏi văn thì giúp mình với. Đề bài: làm BÀI VĂN TẢ sông nước. Ai làm hay mình vote 5 sao ai làm dở nhưng mình tặng cho 1 lời cảm ơn nhé! Mai mình n”

  1. Hè năm ngoái em được theo chân bố về quê thăm ông bà ở Đồng Nai. Em háo hức từ khi xe chưa lăn bánh, vì đây những hai năm rồi em mới được về quê, không biết ở quê cảnh vật có còn như xưa không hay đã thay đổi khác nhiều rồi. Vừa về đến quê, sau khi sang nhà ông bà, e liền ra sông Sài Gòn- nơi chứa đựng biết bao kỉ niệm thơ ấu để ngắm nhìn.

    Nhớ những buổi sáng, khi bình minh mới bắt đầu lên, những tia nắng nhảy nhót trên mặt sông lấp lánh như những đồng tiền vàng. Gió khẽ thổi nhè nhẹ tạo nên những con sóng gợn lăn tăn đuổi nhau ra phía chân trời. Nước sông trong vắt, những chú cá nhỏ bơi lội tung tăng, thỉnh thoảng khẽ quẫy lên mặt nước tạo ra những bọt bong bóng trông thật thích mắt. Hai bên bờ là những hàng cây xanh mướt rủ bóng râm, giữa sông là cây cầu Sài Gòn bắc ngang qua để thuận tiện cho việc đi lại của người dân.

    Về đêm mới là lúc sông đẹp và huyền bí nhất, ánh trăng lấp lánh trên mặt sông, chảy tràn lên vạn vật, một thứ ánh sáng huyền ảo, rực rỡ, yên bình. Thành phố đã lên đèn, xung quanh ánh xanh, ánh đỏ từ các toà nhà cao tầng chiếu xuống mặt sông khiến sông như được khoác trên mình tấm áo lóng lánh ánh kim cương. Những cơn gió heo may thổi nhẹ nhẹ trên mái tóc, bên bờ sông những quán nước nho nhỏ mở ra tránh cái ồn ào của chốn phồn vinh đô thị, những đôi nam thanh nữ tú, cười nói trò chuyện, bàn về những câu chuyện tương lai, những câu chuyện cuộc sống.

    Em nhớ những buổi chiều cùng đám bạn quanh xóm lang thang bên bờ sông chơi thả diều, gió thổi lồng lộng, những cánh diều tuổi thơ bay lấp lánh trên bầu trời trong xanh, đấy mới là yên bình, đấy mới là kí ức đẹp. Những ngày nằm trên bãi cỏ cạnh bờ sông, gió thổi từ sông vào man mác, làm em thiu thiu ngủ. Mùi cỏ, mùi nước sông ngọt ngào, đó mới chính là mùi của quê hương, mùi của tuổi thơ.

    Bình luận
  2. Quê hương” – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỉ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm… Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.

    Từ lúc còn bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh dòng sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: “Ừ, chào sông nhé!”. Vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, đế xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo.

    Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ, em đã biết bơi giỏi thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng nước no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!

    Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cung vội vã trở về “nhà” bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.

    Thế đấy! Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đây đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thị thành xa hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn dễ thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho em. Tối đến, hình ảnh “dòng sông bạc” lấp lánh dưới ánh trăng vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm

    Bình luận

Viết một bình luận