Ai nghĩ hộ mình kết bài với. Plz
Có câu chuyện được tóm lược như sau:
Một ngày nọ, ốc sên con hỏi mẹ:
– Mẹ ơi! Tại sao chúng ta sinh ra phải đeo cái vỏ vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được!
– Vì cơ chế chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh – Ốc sên mẹ nói.
– Thế chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh. Sao chị ấy không cần đeo cái vỏ như chúng ta?
– Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm. Bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy.
– Nhưng mà….em gin đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hóa được.Tại sao em ấy không đeo cái vỏ đó?
– Vì em ấy sẽ chui xuống đất và sẽ được lòng đất bảo vệ.
Ốc sên con bật khóc
– Chúng ta thật đáng thương! Bầu trời không bảo vệ, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta
– Thế nên chúng ta mới có cái vỏ! – Ốc sên mẹ an ủi. – Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta phải dựa vào chính bản thân chúng ta.
(Theo Cửa sổ tâm hồn, NXB Trẻ 2013)
Xin hay nhất ạ
Bài làm
Như vậy, qua câu chuyện trên chúng ta đã hiểu ra rằng, trong cuộc sống chúng ta chẳng thể dựa dẫm vào ai mãi cả cuộc đời, chẳng ai sẽ theo bạn hết cả cuộc đời để che chở cho bạn, đến cái bóng của chính mình còn bỏ lại mình lúc trời tăm tối. Vì vậy, chúng ta phải tự mình mà làm nấy, tự dựa vào năng lực của mình, đừng dựa dẫm.
( * Lưu ý: đây chỉ là phần ý chính cần viết cho kết bài, bạn cần bổ sung hoặc diễn giải ý chính trên để hoàn thiện phần kết bài. Ý chính trên là ý kiến riêng của mình)
Câu chuyện và lời nói của ốc sên với mẹ để lại trong ta bao suy tư. Cuộc đời này rộng lớn bao la và mỗi chúng ta là một số phận riêng. Con người sẽ sống ra sao, như thế nào đôi khi không phải ta muốn là được. Thay vì là con rối của đời sống nhạt nhẽo, vô vị, ta hãy sẵn sàng trau dồi mình. Dù ta là ai, ốc sên, giun hay sâu …thì cũng hãy là mình ,mạnh mẽ và vươn lên không ngừng bạn nhé!