Anh hát em nghe khúc hát đồng quê
Cho lắng lại vui buồn muôn thuở
Cho mẹ thương con, cho chồng thương vợ,
Người không thương nhau có rất ít ở trên đời!
Anh hát em nghe về những con người
Sống với đất chết lẫn vào cùng đất
Chỉ để lại nụ cười chân thật
Như hoa đồng cỏ nội nở rồi quên.
Những câu hát nhắc anh, những câu hát nhắc em
Ăn hạt gạo không quên người cày cuốc…
Bao vất vả gian lao đã có gì được hưởng,
Ai quên ai khuya sớm nhọc nhằn?
( Trích khúc hát đồng quê – Chử Văn Long )
Câu 1 : xác định thể thơi và ptbđ chính của đoạn văn trên .
Câu 2 : Chỉ ra và nêu tác dụng biện pháp tu từ trong các dòng thơ:
Chỉ để lại nụ cười chân thật
Như hoa đồng cỏ nội nở rồi quên.
( viết thành 1 đoạn văn )
1thể thơ song thật lục bát , biểu cảm
2
Trong câu thơ trên Chử Văn Long đã sử dụng biện pháp so sánh . So sánh nụ cười với đống cỏ nghe vẻ hài hước nhưng lại hợp lí vô cùng . Câu thơ đã gợi tả cho ta về những con người ấy có nụ cười tươi chân thật không thể quên
1.thể thơ tự do, PTBĐ chính là biểu cảm
2.Những dòng thơ trên đã mang đến cho ta một nội dung vô cùng ý nghĩa, đó là: Những câu hát mà anh cất giọng lên để ca ngợi về những con người chịu thương, chịu khó; dãi dầm mưa nắng để kiếm miếng cơm manh áo, để sản xuất ra những hạt gạo trắng ngần. Qua câu hát đó, anh đã không ngừng nhắc nhở em phải biết ơn, trân trọng những người cho ta hưởng thành quả.