Bài 1 hẵy tả một con vật m em yêu thích có mb gián tiếp và kết bài mở rọng

Bài 1 hẵy tả một con vật m em yêu thích có mb gián tiếp và kết bài mở rọng

0 bình luận về “Bài 1 hẵy tả một con vật m em yêu thích có mb gián tiếp và kết bài mở rọng”

  1. Mỗi lần đi tham quan vườn thú, em chỉ thích ghé thăm những con thú quen thuộc. Trong số các con vật mà em biết, em thích loài voi nhất. Voi sống trong một cái chuồng lớn thông thoáng cạnh đó có một hồ nước.

    Chú cao khoảng hai mét, nặng gần hai tấn. Đầu to như một cái trống lớn. Hai tai voi hệt như hai cái quạt khổng lồ. Mắt nó không to mà lúc nào cũng đưa qua đưa lại như có nước.Chú có chiếc vòi dài dùng để lấy nước, thức ăn như vai trò của đôi tay. Hai bên vòi của chú có hai cái răng nanh mà người ta còn gọi là ngà. Cái miệng như mõm cá heo lẫn khuất bên dưới chiếc vòi dài. Bốn chân voi to, khỏe như cột nhà hay dụi dụi dưới .. nền như muốn nghịch cát. Phần đuôi thì dài như cây chổi, lưa thưa những sợi lông dày và cứng,

    Voi thích vui chơi dưới nước. Thức ăn chủ yếu của voi là các loại cỏ , rau, củ quả và những lọn mía ngọt mát. Nó ăn rất nhiều vì như thế mới đủ nuôi cơ thể khổng lồ của nó. Khi du khách đến đây, họ thường cho chú những khúc mía, hay một bó cỏ khô, chú đều đưa vòi ra lấy thức ăn từ xa rồi cuộn lại đưa vào miệng nhai nhóp nhép trông thật dễ thương. Ăn xong, chú lấy nước uống, rồi huơ vòi như muốn cảm ơn. Chú đi đi lại lại ở trong chuồng. Bước đi nặng nề, khập khiễng. Chơi chán , chú nằm rạp xuống sàn trông như đứa trẻ.

    Chuyến tham quan đã cho em nhiều kiến thức bổ ích về thế giới loài thú. Nếu có dịp em sẽ quay lại thăm chú và tặng cho chú những khúc mía ngon lành. Em ước gì có thể ngồi trên lưng chú đi dạo một vòng thì thích biết mấy.

    Bình luận
  2. @nguynyen

    Bài làm:

         “Gừ! Gừ!” Đấy là tiếng con mèo béo nhà em kêu mỗi khi dỗi đấy. Chú ta được bố em mua từ hồi năm ngoái, mới đầu, khi mua về chú rất nhát người chỉ quanh quẩn chơi chung với chú chó con, dần về sau thì chú ta đã thân thiện hơn, và thay đổi lớn chính là luôn bám dính lấy người, lắm lúc còn cào cấu đánh nhau với em chỉ vì em dựa đầu vào lòng mẹ. Thế nhưng em vẫn yêu thích chú ta. 

        Chú mèo nhà em năm nay đã được 5 tháng tuổi. Chú có bộ lông trắng muốt, dày và mịn như nhung. Chú nặng khoảng 2 kg. Chú nhóc này có cái đàu tròn như quả cam sành, đôi tai hình tam giác luôn vảnh lên để nghe ngóng. Đôi tai ấy rất thính, chỉ cần một tiếng động rất nhỏ thôi chú cũng phát hiện được ra. Chú có đôi mắt to, tròn xanh như hai hòn bi ve. Đôi mắt ấy rất tinh anh, giúp chú nhìn rõ hơn kể cả khi tời tối. Cái mũi chú màu phơn phớt hồng lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm cúm. Hai bên mép chú có những chiếc ria dài màu trắng như cước lúc nào cũng vểnh lên có vẻ oai lắm. Bốn cái chân chú dài thon thả. Dưới bàn chân có nện thịt dày giúp bước đi của chú nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Chú ta có cái đuôi dài thướt tha, duyên dáng lúc nào cũng nghoe nguẩy như là có co lươn gắn trên đó. Chú mèo nhỏ nhiều khi cũng kiêu căng lắm, mỗi lần em bị mẹ mắng rồi so sánh với chú rằng:

     – Con nhìn thử con Mun xem, nó là mèo mà còn sạch sẽ hơn cả con, chả bao giờ nó bày bừa hay quậy phá. Thế là chú ta ra vẻ, đi qua người em với khuôn mặt vênh lên lên như cà khịa, cái đuôi dài uốn éo, ngoe nguẩy ra trò trông thấy ghét. Hay là khi thấy chú giận dỗi thì như một đứa con nít vậy, khi mẹ em thấy chú béo tròn đến nỗi nhìn chú ta nằm dài ra đất mà tưởng quả bóng trắng nhà ai lăn qua sân nhà nên đã không cho “quả bóng trắng” ấy ăn đồ ăn vặt. Vậy là mặt chú ta sưng ra như bị ai đó đấm, lầm lì nằm một chỗ ăn vạ, mắt thì trừng trừng lườm em đang ngồi trên sofa ăn bánh. Con mèo béo ham ăn!

       Dù là mèo cảnh nhưng đừng coi thường, chú ta bắt chuột rất giỏi đó! Một hôm, khi em đang ngồi học bài. Bống thấy chú rón rén bước từng bước nhẹ nhàng đến bên bếp, em cứ tưởng chú đói nên đến vòi mẹ đồ an nhưng không phải. Bỗng nhiên, nó chụm bốn cái châm xinh xinh lại, dặt dặt cái đuôi lấy đà rồi “Phốc!” một cái. Thế là con chuột đã nằm gọn trong móng vuốt sắc nhọn của của chú. Ôi, chú khôn thật, cuối cùng em mới biết tên trộm mà mấy ngày hôm nay đã ăn trộm thức ăn của nhà em là tên chuột đáng ghét này.

        Không những sát người, chú cũng rất “sát gái” à nha. Có lần thấy chú đi chơi mãi không về nhà, em đã lo lắng chạy đi tìm khắp nơi. Nhưng tìm mãi vẫn không thấy chú, em đã buồn bã lắm. Cứ tưởng rằng chú bị bọn trộm bắt mất rồi nhưng không… Vào một buổi đếm mưa lớn, em bỗng nghe thấy tiếng động lạ trong phòng mình. Lúc đi xem tiếng động đó phát ra từ đâu, em đã thấy chân mình chạm vào một vật ướt đẫm nước mưa, em hét toáng lên. Mẹ nghe thấy tiếng động nên lao vào như một tên lửa, bật điện phòng em lên. Và rồi….trước mắt em là chú mèo nhỏ đang lăn ra đất ngủ ngon lành, trên ổ của chú là một bé mèo cái màu xám nhỏ xinh xinh. Mẹ và em chỉ biết cười lớn, khiến cho chú bật dậy nghiêng nghiêng chiếc đẩu nhỏ tỏ vẻ như không hiểu chuyện gì sảy ra.

       Vào buổi sáng, khi nắng vàng phủ khắp sân nhà. Chú ta ra nằm giữa sân, duỗi dài đôi chân, ưỡn mình phơi nắng với cái bộ dạng nhàn nhã, thanh nhàn trông thấy ghét. Đôi mắt lim dim nằm đếm những tàu cau rơi. Hay vào buổi tối, sau khi ăn cơm xong. Cả nhà em ngồi đang quây quần bên ấm nước trà nóng thì chú bao giờ cũng tranh thủ ngồi vào lòng em nũng nịu. Nhiều lúc, chú ta đến dụi dụi vào tay em. Muốn em vuốt ve bộ lông mượt như nhung hay đùa với chú một tí.

        Em rất yêu thích chú mèo nhỏ này. Ngoài là người bạn nhỏ, chú còn là thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Em sẽ luôn chăm sóc cho chú thật tốt để chú luôn khỏe mạnh và chơi cùng với em. Tuy là hơi kiêu căng, tinh nghịch, ăn lắm ngủ nhiều.

    Bình luận

Viết một bình luận