Bài 1. -Trong hai đoạn văn dưới đây, những câu nào là câu bị động?
– Nhận xét về tác dụng của việc dùng câu bị động trong hai đoạn văn trên.
a) Tinh thần yêu nước cũng như các thứ của quý. Có khi được trưng bày trong tủ kính, trong bình pha lê, rõ ràng dễ thấy. Nhưng cũng có khi cất giấu kín đáo trong rương, trong hòm.
(Hồ Chí Minh)
b) Người đầu tiên chịu ảnh hưởng của thơ Pháp rất đậm là Thế Lữ. Những bài thơ có tiếng của Thế Lữ ra đời từ đầu năm 1933 đến 1934. Giữa lúc người thanh niên Việt Nam bấy giờ ngập trong quá khứ đến tận cổ thì Thế Lữ đưa về cho họ cái hương vị phương xa. Tác giả “Mấy vần thơ” liền được tôn làm đương thời đệ nhất thi sĩ.
(Theo Hoài Thanh)
Bài 1 :
a) Câu bị động : ” Có khi được trưng bày trong tủ kính, trong bình pha lê, rõ ràng dễ thấy. Nhưng cũng có khi cất giấu kín đáo trong rương, trong hòm.”
⇒ Tác dụng : Lược bỏ chủ ngữ ⇔ làm cho câu văn ngắn gọn, tránh lặp từ, đồng thời làm cho câu văn trở nên mạch lạc, có sự liên kết với câu văn đứng trước.
b) Câu bị động :
+) ” Người đầu tiên chịu ảnh hưởng của thơ Pháp rất đậm là Thế Lữ.”
+) Tác giả “Mấy vần thơ” liền được tôn làm đương thời đệ nhất thi sĩ.
⇒ Tác dụng : Làm cho câu văn trở nên mạch lạc, thống nhất chủ đề trong câu với nhau.
Bài 1:
a) Câu bị động:Có khi được trưng bày trong tủ kính, trong bình pha lê, rõ ràng dễ thấy. Nhưng cũng có khi cất giấu kín đáo trong rương, trong hòm.
Tác dụng: Lược bỏ chủ ngữ nhằm tránh lặp thừa, đảm bảo sự liên kết.
b) -Người đầu tiên chịu ảnh hưởng của thơ Pháp rất đậm là Thế Lữ.
-Tác giả “Mấy vần thơ” liền được tôn làm đương thời đệ nhất thi sĩ.
Tác dụng: