Bài 1: Viết đoạn văn 8-10 câu trình bày cảm nhận của em về bài ca dao:
Thương thay thân phận con tằm
Kiếm ăn được mấy phải ằm nhả tơ
Thương thay con kiến li ti
Kiếm ăn được mấy phải đi tìm mồi
Thương thay hạc lánh đường mây
Chim bay mỏi cánh biết bay về đâu
Thương thay con cuốc giữa trời
Dầu kêu ra máu có người nào nghe
Trong đoạn có sử dụng từ ghép, từ láy, đại từ (gạch chân, chú thích rõ)
Đọc câu ca dao số hai trong chủ đề “Những câu hát than thân”, em không thể không nghĩ về số phận của người lao động thời phong kiến. Họ như những con tằm làm lụng vất vả cuối cùng kết quả không tương xứng với nỗ lực của họ. Họ cũng là những chú kiến nhỏ bé làm được mấy bữa mà phải lao đầu vào đi kiếm tiền về nuôi gia đình của mình. Hạc bay mỏi cánh biết lánh về đâu,còn họ thì đi bôn ba tứ xứ cũng nào đâu được nghỉ ngơi. Cuối cùng,những người lao động như hoàn cảnh của những con cuốc. Tiếng nói của họ cũng chẳng được ai nghe,tiếng lòng của họ nào ai có thể thấu. Người xưa đã sử dụng những câu ca dao với những hình ảnh những con vật gần gũi,thân quen trong văn hoá người Việt để ẩn dụ cho cuộc sống bất công,ngang trái và khổ sở của họ. Đó cũng là tiếng hát than của chính họ cho số phận của mình,cho chính những gì họ đã cống hiến cho cuộc sống và thành quả họ nhận được. Qua đây,em cũng bày tỏ lòng cảm thông với họ,những con người chịu thương chịu khó nhưng chẳng nhận lại được gì.
Chú thích : từ láy được gạch chân.
đại từ : họ (trỏ người , cụ thể là người lao động)
còn lại hầu hết là từ ghép đó ! :))
Vote mình 5* và cho mình ctlhn nếu thấy hay nhé ! Mệt quá…Cảm ơn nhiều !