– Một đời người – một dòng sông… Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ “Muốn qua sông phải lụy đò” Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa… Tháng năm dầu dãi nắng mưa, Con đò trí thức thầy đưa bao người Qua sông gửi lại nụ cười Tình yêu xin tặng người thầy kính thương Con đò mộc – mái đầu sương Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày Khúc sông ấy vẫn còn đây Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…
– Giờ chơi trẻ nhỏ nô đùa Mình ngồi nhớ lại bao mùa hè qua Ngôi trường ân nghĩa đậm đà Biết bao thế hệ đi ra thương trường Thầy cô nối tiếp tình thương Chèo đò đưa đón dẫn đường cho đi Uốn nắn dạy dỗ từng ly Còn bắt quỳ gối mỗi khi la rầy Tuổi thơ tôi học ở đây Giờ thành cô giáo lại quay trở về Mỉm cười sung sướng tràn trề Biết bao kỷ niệm quay về tuổi thơ.
– “Muốn sang thì bắc cầu Kiều Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy” Lời ca văng vẳng đâu đây Nồng thơm hương sữa dâng đầy khát khao Dù cho xa mãi phương nào Ân tình thầy dạy làm sao quên lời Dù cho đi bốn phương trời Nghĩa nhân một thuở trọn đời không quên.
Tháng Mười Một về
Tôi theo gió thu nhẹ nhàng lạc bước trong những kỉ niệm đẹp
Năm tháng trôi qua thật mau
Sáu , bảy tháng nữa thôi
Tôi sẽ phải xa rời mái trường, thầy cô
Giây phút đó sẽ thật buồn làm sao
Ngồi dưới gốc bàng đỏ đếm lá rơi
Chợt sực nhớ sắp đến ngày nhà giáo
Dưới tán cây cao cao
Tự hứa ngày hôm ấy
Sẽ gấp thật nhiều hoa giấy tặng các thầy các cô
Để tri ân những khoảnh khắc tuyệt đẹp này
BẠN CÓ THỂ THAM KHẢO THƠ MK TỰ CHẾ:
Hôm nay ngày của thầy cô,
Chúng em xin gửi bài thơ tặng người.
Giọng thầy lắng đọng sâu xa,
Vẽ nên khung cảnh trên từng dòng thơ.
Tay cô nắm lấy tay trò,
Đưa đưa nét bút gọn gàng như tranh.
Người cô hiền hậu cũng đành,
Lại còn vui tính học trò đều yêu.
Thầy thì cũng chẳng kém gì,
Tay đưa nét phấn một dòng sông xanh.
Thầy cô ai cũng hiền lành,
Phụ huynh khen ngợi học trò đều ưa.
Hì hì! vì là thơ mk tự chế nên k đc hay cho lắm!
xin hay nhất ạ!
Bạn cx có thể tham khảo một số bài thơ hay như:
– Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…
– Giờ chơi trẻ nhỏ nô đùa
Mình ngồi nhớ lại bao mùa hè qua
Ngôi trường ân nghĩa đậm đà
Biết bao thế hệ đi ra thương trường
Thầy cô nối tiếp tình thương
Chèo đò đưa đón dẫn đường cho đi
Uốn nắn dạy dỗ từng ly
Còn bắt quỳ gối mỗi khi la rầy
Tuổi thơ tôi học ở đây
Giờ thành cô giáo lại quay trở về
Mỉm cười sung sướng tràn trề
Biết bao kỷ niệm quay về tuổi thơ.
– “Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”
Lời ca văng vẳng đâu đây
Nồng thơm hương sữa dâng đầy khát khao
Dù cho xa mãi phương nào
Ân tình thầy dạy làm sao quên lời
Dù cho đi bốn phương trời
Nghĩa nhân một thuở trọn đời không quên.