Buồn trông cửa bể chiều hôm,
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa ?
Buồn trông ngọn nước mới sa,
Hoa trôi man mác biết là về đâu ?
Buồn trông nội cỏ rầu rầu,
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh.
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh,
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi
Những từ ” cửa , cánh , ngọn , hoa , chân ” từ nào được dùng với nghĩa gốc từ nào được dùng với nghĩa chuyển ? Việc sử dụng nghĩa chuyển ở những từ ấy đem đến hiệu quả gì cho đoạn thơ .
– Từ được dùng vói nghĩa gốc: hoa
– Từ được dùng vói nghĩa chuyển: cánh, ngọn, cửa, chân
– Tác dụng: Việc sử dụng nghĩa chuyển càng tô đậm sự cô đơn, thân phận trôi nổi vô định, buồn thương xót xa lẫn bàng hoàng lo sợ trước những tai hoạ đang vây bủa, vùi dập Kiều. Diễn tả tâm trạng của Kiều, nhớ cha mẹ, nhớ quê hương; nhớ người yêu, xoat xa cho duyên phận; buồn cho cảnh ngộ chính mình.
-Từ được dùng với nghĩa gốc: hoa
-Từ được dùng với nghĩa chuyển: cánh, ngọn, cửa, chân
-Tác dụng: việc sử dụng nghĩa chuyển giúp tô đậm sự lẻ loi,cô đơn ,buồn, thương xót xa và bàng hoàng trước những tai họa,sự đau khổ ập tới và đè lên Kiều .Nhớ bố mẹ,người thân,quê nhà:buồn cho duyên phận và buồn cho cảnh ngộ chính mình.