Cả mùa đông, thân cây gạo già gầy trơ khấc, trên mình không một chiếc lá màu xanh. Gạo đứng im lìm phơi sương gió tưởng như sức sống trong cây đã cạn.

Cả mùa đông, thân cây gạo già gầy trơ khấc, trên mình không một chiếc lá màu xanh. Gạo đứng im lìm phơi sương gió tưởng như sức sống trong cây đã cạn. Thế rồi khi mùa xuân về kéo theo mưa bụi lay phay nhè nhẹ và cái nắng vàng ong, gạo như bừng tỉnh dậy dồn sức sống lên đầu cành với cơ man chồi xanh và nụ. Hình như cả quãng thời gian khắc nghiệt mùa đông, gạo âm thầm vươn rễ, chắt chiu dòng nhựa sống để đến mùa xuân dành trọn cho hoa và lộc biếc. Nụ hoa gạo tròn xinh, chum chúm, xếp sin sít liền nhau nhiều hơn cả lá. Nụ tiếp dòng nhựa sống lớn dần lớn dần rồi đến tháng Ba, hoa bung nở đỏ rực một khoảng trời. Từ xa nhìn lại, những cây gạo ấy tựa như những bó đuốc cháy đỏ khổng lồ.
– Đoạn trích gợi cho em những tình cảm gì?

0 bình luận về “Cả mùa đông, thân cây gạo già gầy trơ khấc, trên mình không một chiếc lá màu xanh. Gạo đứng im lìm phơi sương gió tưởng như sức sống trong cây đã cạn.”

  1. -Đoạn trích gợi cho ta thấy tình cảm của tác giả đối với cây gạo già, hay nói rộng ra là gợi cho chúng ta tình yêu thiên nhiên, tình cảm yêu thương đối với những thứ tưởng chừng giản đơn nhất.

    @Plinhtuha2

    Bình luận
  2. Đoạn văn gợi cho ta niềm xót xa, sự thấu hiểu với hình ảnh cây gạo trước bước chuyển của thời gian. Cây gạo vươn mình từ đông, sang xuân để bung nở cái đẹp nhất làm ta liên tưởng đến sự chịu đựng, sự nỗ lực của con người để có thể rực rỡ, đẹp tươi hơn cả. Từ đó đánh thức thái độ trân trọng, gìn giữ vẻ đẹp thiên nhiên tươi đẹp. 

    Bình luận

Viết một bình luận