các bạn cho mik vài gợi ý về cột chuyện 1 cô gái vì giận bố mẹ bỏ nhà ra ik 1 tuần mới về

các bạn cho mik vài gợi ý về cột chuyện 1 cô gái vì giận bố mẹ bỏ nhà ra ik 1 tuần mới về

0 bình luận về “các bạn cho mik vài gợi ý về cột chuyện 1 cô gái vì giận bố mẹ bỏ nhà ra ik 1 tuần mới về”

  1. Tuổi trẻ thì ai chẳng có lúc bồng bột thiếu suy nghĩ chín chắn. và tôi cũng vậy. Vì được sinh ra trong một gia đình có một chút điều kiện vả lại là con út nên tôi được cưng chiều hết mưc. Từ bé đến lớn chuyện gì tôi mong muốn, ao ước đều có thể đạt được thế nên bản tính của tôi rất giống với tính cách của một nàng tiểu thư đỏng đảnh

      Thân truyện

    – Có lẽ sự cưng chiều từ bé khiến tôi chưa bao giờ có suy nghĩ gì về việc may mặc cũng như chưa hề có cảm giác cùng túng, khổ sở. Và điều gì đến cũng sẽ đến, có một lần vì quá giận dỗi ba mẹ mà tôi bỏ nhà ra đi tới một tuần liền

    – Đó là vào một buổ chiều chủ nhật, trong khi đang ngồi trên bàn ăn, tôi vô tình lướt điện thoại và thấy hình ảnh một chiếc túi xách cực kỳ mới. Đó là mẫu túi mà tôi ao ước bấy lâu nay. Nhưng chiếc túi ấy là phiên bản giới hạn nên cực kỳ măc. Lúc đó tôi chẳng hề để ý đến giá cả hay bất kỳ điều gì cả mà vòi bố mẹ mua cho bằng được. Nhưng lần này không giống như những lần trước, bố mẹ tôi đã không đồng ý. Tôi giân giữ buông đũa xuống bàn rồi chạy thẳng một mạch lên phòng. Đến sáng hôm sau, vì bố mẹ vẫn chưa lên phòng an ủi toi và đồng ý mua cho tôi chiếc túi nên tôi quyết định chơi lớn một lần- đó là bỏ học luôn buổi sáng hôm đấy. Vì bố mẹ tôi đi làm sớm nên đến trưa muộn bố mẹ tôi mới trở về. Bố mẹ gọi tôi xuống và trách móc thậm tệ. Lúc ấy tôi giận giữ vô cùng, không hiểu sao bố mẹ đối xử với tôi như vây. Và thế là ngay đếm hôm đó tôi  quyết bỏ nhà đi

    – phải nói rằng ra đến ngoài xa hội mới biết khó khăn là như thế nào. Vì trong người vẫn đem theo tiền nên tôi đủ tiền thuê phòng được 3 ngày, trong 3 ngày đó tôi vẫn tiếp tục ăn chơi và tiêu tiền như nước. Đến khi chỉ còn vài trăm lẻ, tôi mới hốt hoảng và có ý định quay về nhưng lại ngại ngùng. Tối hôm thứ 4, tôi buồn bã lang thang trên phố, bất chợt tôi nghe được câu chuyện đáng thương của họ và dần tôi biết nhìn nhận lại chính mình

    – Tôi đành đi thuê một cái phòng trọ nhỏ, mặc dù muốn quay về nhưng không dám. Đến khi một tuần trôi qua, khii đã đủ can đảm, tôi trở về nhà. Lúc này tôi thấy bố mẹ đang lo lắng không ngớt bởi việc làm ăn các thứ, những nếp nhăn của bố mẹ tôi như hằn sâu hơn, có lẽ một tuần qua bố mẹ tôi phải lo nhiều việc lắm và có lẽ bố mẹ cũng nghĩ tôi về nhà bà ngoại vì giân dỗi nên cũng không đón về.

    – Tôi xúc động chạy vào nhà và ôm chầm lấy ba mẹ. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy tôi chợt  nhận ra thế nào là gia đình, là sự cố gắng, cảm thông và chia sẻ

    CHÚC BẠN HỌC TỐT

    #916

    Bình luận

Viết một bình luận