Các bn viết hộ mk bài văn Em hãy kể lại câu chuyện dân gian bằng lời văn của em

Các bn viết hộ mk bài văn
Em hãy kể lại câu chuyện dân gian bằng lời văn của em

0 bình luận về “Các bn viết hộ mk bài văn Em hãy kể lại câu chuyện dân gian bằng lời văn của em”

  1.     Hồi hè em về quê chơi với bà. Bọn con nít gần nhà cứ đòi em kể chuyện cho bọn nó nghe. Ban đầu em không chịu đâu, tại năn nỉ quá nên em mới đồng ý kể. Em bất giác nghĩ ra một câu chuyện truyền thuyết tên là “Sơn Tinh Thủy Tinh”.

        Em bắt đầu kể: ” Thời Hùng vương thứ 18, có một cô gái tên là Mị Nương. Cô là con gái vua Hùng. Mị Nương vừa xinh đẹp, tài giỏi lại hiền dịu và nết na. Đến tuổi lấy chồng, vua cha muốn kén cho con gái mình một người chồng thật xứng đáng

        Một hôm có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người có tài năng kì lạ: Vẫy tay về phía đông, phía đông mọc núi đồi; vẫy tay về phía tây, phía tây nổi cồn bãi. Người ta gọi anh là Sơn Tinh. Còn một người cũng có tài năng không kém: Hô mưa, mưa tới: gọi gió, gió về. Người ta gọi anh là Thủy Tinh.

        Hai người ngang tài ngang sức nên vua không biết chọn ai. Vua và các triều thần vào bàn bạc. Xong vua nói :

      – Cả hai ngươi đều ngang tài ngang sức. Đều rất xứng làm chồng con ta. Nhưng ta chỉ có một người con gái không bt gả cho ai. Nên ngày mai các ngươi đem sĩnh lễ đến đón con gái ta. Ai đến trước sẽ đc cưới con ta.

       Sơn Tinh và Thủy Tinh cùng hỏi xem sĩnh lễ gồm những gì ? Vua đáp: 

      – 100 ván cơm nếp, 100 nệp bánh chưng, voi chín ngà gà chín cựa ngựa chính hồng mao mỗi thứ một đôi.

    Hôm sau, mới tờ mờ sáng, ST đã mang lễ vật qua và cưới đc MN. TT đến sau ko lấy đc vợ đùng đùng nổi giận đem quân đánh ST. TT hô mưa gọi gió, tạo thành bão làm ngập ruộng lúa, nhà cửa,… Cả thành Phong Châu như nổi trên nước. ST ko hề bnao nũng, anh bốc từng quả đồi giời từng dãy núi ngăn dòng lữ bảo vệ nhân dân. TT dân nước cao đến đây ST cho núi dâng đến đó. Hai bên giao chiến hàng tháng trời. Cuối cùng TT đuối sức nhưng ST vẫn đứng vững. Hàng năm TT đều dâng nước đánh ST nhưng đều thua. “

       Kể xong em nói tiếp: ” Đấy các em thấy ko ? Hằng năm, người dân đồng bằng bác bộ luôn phải chịu thiên tai lũ lụt. Vì thế các em hãy trồng cây gây rừng để giúp sức cho anh ST nhé. “

    Nếu vt ra giấy tầm 1 trang rữa ấy. Chúc học tốt. Nhớ trả công nha vt mệt lém á.

    Bình luận
  2.                                                               Bài làm

    Trải qua bốn nghìn năm lịch sử, nhân dân ta luôn mong ước một hình tượng anh hùng chống giặc ngoại xâm cứu nước. Vì thế, ông cha ta đã sáng tạo nên 1 hình tượng đánh giặc, không ai khác chính là Thánh Gióng. 

    Đời Hùng Vương thứ sáu, ở một ngôi làng Gióng, có hai vợ chồng nông dân, vừa chăm chỉ làm ăn lại có tiếng phúc đức. Nhưng đến lúc sắp về già mà vẫn chứa có lấy một đứa con. Một ngày kia, bà vợ ra đồng như thường ngày, trông thấy một vết chân to, bèn đặt chân mình vào ướm thử. Về nhà bà liền thụ thai, hai vợ chồng vô cùng vui mừng. Nhưng không giống những người khác, chín tháng mười ngày qua đi, bà mang thai mười hai tháng mới sinh ra một cậu bé mặt mũi khôi ngô, đặt tên là Gióng. Nuôi Gióng lên ba tuổi vẫn chẳng biết nói, chẳng biết cười, đặt đâu nằm đó, hai vợ chồng vừa buồn vừa lo lắng.

    Cũng năm ấy, giặc Ân đem quân sang xâm lược bờ cõi nước ta, gây nên bao nhiêu tội ác. Xét thấy thế giặc mạnh, nhà vua bèn sai người đi khắp cả nước tìm người hiền tài cứu nước. Sứ giả đi đến mọi nơi, đi qua cả làng của Gióng. Nghe tiếng rao “Ai có tài, có sức xin hãy ra giúp vua cứu nước”, Gióng đang nằm trên giường bỗng cất tiếng nói đầu tiên:

    – Mẹ ra mời sứ giả vào đây cho con.

    Thấy vậy, bà mẹ rất bất ngờ vui mừng, vội đi ra mời sứ giả vào nhà. Gióng yêu cầu sứ giả về tâu với vua, chuẩn bị đầy đủ ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt để cậu đi đánh giặc.

    Kỳ lạ hơn, sau khi sứ giả trở về, Gióng ăn rất khỏe và lớn nhanh như thổi. Cơm ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa mặc xong đã sứt chỉ. Mẹ cậu nuôi không đủ đành nhờ đến hàng xóm láng giềng. Bà con biết chuyện nên cũng rất phấn khởi, ngày đêm tấp nập nấu cơm, đội cà, may vá cho cậu rất chu đáo. Ai cũng hy vọng Gióng sớm ngày ra giết giặc giúp nước, trừ họa cho dân.

    Ngày ấy, giặc vừa đến sát chân núi Trâu thì sứ giả cũng kịp mang vũ khí tới. Gióng bèn vươn vai đứng dậy, lập tức trở thành một tráng sĩ, khoác áo giáp, cầm roi sắt, chào mẹ và dân làng rồi nhảy lên ngựa. Cả người cả ngựa lao vun vút ra trận.

    Trên chiến trường, Gióng tung hoành ngang dọc, tả đột hữu xung, giặc chết dưới tay như ngả rạ. Bỗng gậy sắt gãy, Gióng nhanh như chớp nhổ tre bên đường làm vũ khí mới. Giặc sợ hãi chạy trốn, dẫm đạp lên nhau mà chết. Khi trời đất đã sạch bóng giặc, Gióng phi ngựa bay về núi Sóc, cởi bỏ áo giáp sắt, vái tạ mẹ rồi bay về trời.

    Vua phong hiệu cho cậu là Thánh Gióng, nhân dân lập đền thờ phụng, ghi nhớ công ơn. Nhiều đời sau người ta còn kể, khi ngựa sắt thét ra lửa, lửa đã thiêu trụi một làng. Đến nay làng ấy gọi là làng Gióng. Những vết chân ngựa in xuống ngày xưa nay đã thành những ao hồ to nhỏ nối tiếp nhau, là di tích minh chứng cho chiến công oanh liệt của Thánh Gióng.

    Nhiều thời đại qua đi, truyền thuyết người anh hùng Thánh Gióng vẫn được lưu giữ và truyền tụng mãi trong dân gian, từ thế hệ này qua thế hệ khác. Thánh Gióng chính là biểu tượng cho ước mơ, sức mạnh bảo vệ đất nước của nhân dân ta.

    Bình luận

Viết một bình luận