cảm nghĩ về 1 món quà em nhận dc thời thơ ấu

cảm nghĩ về 1 món quà em nhận dc thời thơ ấu

0 bình luận về “cảm nghĩ về 1 món quà em nhận dc thời thơ ấu”

  1. Dàn ý:

    * Mở bài:

    – Đó là món quà gì?

    – Ai đã tặng em?

    – Tặng nhân dịp nào?

    – Tình cảm chung của em với món quà.

    * Thân bài:

    – Đặc điểm nổi bật của món quà → bộc lộ cảm xúc.

    – Lý do nhận món quà và tâm trạng của em khi nhận quà.

    – Sự gắn bó của mình với món quà từ đó đến nay.

    * Kết bài:

    – Nêu suy nghĩ của em dành cho món quà cũng như người tặng.

    – Lời hứa của bản thân.

    Bài làm:

    Tuổi thơ của tôi được lớn lên trong vòng tay ấm êm của mẹ, được sự bảo bọc, chăm sóc của cha. Được sự quan tâm và ủng hộ của bạn bè….Tôi được lớn lên trong điều kiện và hoàn cảnh tốt đẹp và cùng với tuổi thơ ấy, là bao nhiêu là đồ vật mà mỗi thứ đều mang cho tôi những kỉ niệm khó quên,những hồi ức đáng nhớ về một thời còn bồng bột, trẻ con, ngốc nghếch đến không tưởng. Và trong những đồ vật ấy, thứ để cho tôi một hồi ức mãnh liệt và cũng là cho tôi một bài học nhớ đời mà đến bây giờ, tôi vẫn không sao dám quên,đó chính là quyển sổ mà mẹ đã tặng cho tôi hồi năm lớp 2.

    Thuở ấy,thu xa lắm rồi, lúc đó, tôi chỉ mới tám tuổi, vẫn còn ngây ngô giống như một trang giấy trắng tinh khôi vậy. Hôm sinh nhật lần thứ tám đó, chỉ nhận được quà mà mẹ tặng thôi. Lòng tôi đã tưng bừng, vui vẻ lắm rồi. Tôi vẫn còn nhớ như in,hộp quà ấy màu hồng phấn có điểm một vài chấm màu đỏ thẫm, xinh đẹp giống như màu của đóa hoa cẩm chướng rực sắc vậy. Làm cho tôi cũng mải mê ngắm nhìn. Lúc cầm kéo mở quà, tôi cẩn thận, tỉ mỉ giống như đó là một bảo bối vậy. Sau khi mở được thì đập vào mắt của tôi là một quyển sổ màu xanh nhàn nhạt xen lẫn với màu thiên thanh và trắng, giống như những bầu trời lúc gợn mây vậy. Đúng cái màu mà tôi thích nhất. Lúc đó, đối với tôi, cái quyển sổ đó đã chiếm hết những suy nghĩ của tôi rồi, nên lúc đó, toàn bộ lời chúc và các món quà khác thì em đã không còn nhớ rõ nữa.

    Đến bây giờ, khi nghĩ lại tôi vẫn cảm thấy đau đầu  cho cái tính cách trẻ con của mình ngày đó. Bây giờ, quyển sổ đó đã có trở nên cũ rồi, không còn mới như trước nữa. Nhưng bên trong là ngập tràn những nét chữ méo mó của tôi từ thuở còn bé, nhìn lại mới thấy nó ý nghĩa và đẹp biết bao!

    Hồi ức năm đó, quyển sổ được tặng vẫn còn ở trên tay của tôi, tôi ngẫm nghĩ mà âm thầm cảm ơn mẹ. Vì món quà mà mẹ tặng ngày ấy … Nó không phải là một món đồ chơi rồi cũng mau chán, cũng không phải là những bộ đồ rồi cũng chẳng thể mặc vừa nữa. Mà nó là một cuốn sổ, để tôi viết lại nhật ký những ngày lớn lên của mình, để tôi dõi theo từng ngày tháng trưởng thành của mình rồi tự hào và hạnh phúc 

    Cảm ơn mẹ, cảm ơn tôi của quá khứ đã để lại nhiều kỉ niệm đẹp, để mỗi lần nhớ lại tôi lại cảm thấy tự hào và may mắn.

    Tôi lại cười rồi thận trọng viết dòng chữ bằng bút máy thật đẹp.

    “Cảm ơn cậu, chặng đường trước cậu đã làm rất tốt, quãng đường tiếp theo tớ sẽ tự đi, sẽ cố gắng và sẽ luôn rực sáng trên sân khấu của chính mình, hãy tin tớ nhé!”

    Bình luận

Viết một bình luận