Cảm nghĩ về người thân(ông bà,cha mẹ) gạch chân dưới từ có biểu cảm

Cảm nghĩ về người thân(ông bà,cha mẹ)
gạch chân dưới từ có biểu cảm

0 bình luận về “Cảm nghĩ về người thân(ông bà,cha mẹ) gạch chân dưới từ có biểu cảm”

  1. Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông, cha mẹ em rời xa quê hương vào miền Nam lập nghiệp từ những ngày em chưa sinh ra đời. Chính vì thế em không có nhiều cơ hội gần gũi với họ hàng hai bên nội ngoại, duy chỉ có cậu của em là người mà em thân thiết và có nhiều kỷ niệm nhất.Cậu em là em trai cùng mẹ khác cha với mẹ em, thế nhưng không vì thế mà tình cảm giữa cậu cháu em trở nên xa cách. Năm ấy, cậu mới chỉ 16, 17 tuổi, trong một lần về quê, mẹ dẫn cả cậu vào theo, để cậu phụ giúp cha mẹ trong công việc rẫy vườn. Cậu là người hiền lành, nhanh nhạy, lại chịu khó làm ăn nên bố mẹ em quý cậu lắm, lúc ấy gia đình có thêm một thành viên nên vui vẻnáo nhiệt hơn hẳn. Em nhớ mãi những ngày cùng cậu đi câu cá, đi bẫy chim, rồi cả đi bẻ mít, cậu kể biết bao nhiêu câu chuyện cười cho chúng em nghe. Rồi còn làm cả một con diều bé bé xinh xinh, thứ mà em chưa được thấy bao giờ, cánh diều bay cao vút, đến chỉ còn cái bóng trắng trắng rồi đứt dây bay đi mất. em cứ tiếc mãi, cậu liền an ủi không thôi, rồi làm cho em một con diều khác to và đẹp hơn, điều ấy càng khiến em ngưỡng mộquý cậu thật nhiều. Năm em 7 tuổi, mẹ em bị ốm nặng, bố phải đưa mẹ đi Sài Gòn chữa bệnh, cậu liền trở thành người chăm sóc chúng em. Cậu đưa đón chúng em đi học mỗi ngày, nấu cơm, dạy chúng em học bài, rồi việc rẫy vườn cũng một tay cậu lo hết. Rồi ngày cậu về quê xây nhà và muốn chăm lo cho bà ngoại, chúng em buồn lắm, chỉ hy vọng cậu sẽ ở mãi với chúng em. Cậu giờ cũng đã lấy vợ, nhưng tình cảm dành cho chúng em vẫn không hề suy chuyển, sinh nhật nào của chị em cậu cũng đều tìm cách gửi quà, mỗi đợt về quê cậu vẫn thường dẫn chúng em đi chơi, lại mua cho chúng em biết bao nhiêu quần áo đẹp.Em rất yêu quý cậu, thật mong rằng cậu sẽ có một cuộc sống thật hạnh phúc bên mợ, bên bà ngoại, bên các em và sẽ mãi nhớ đến những đứa cháu ở miền Nam xa xôi, vẫn đang thường nhắc và nhớ đến cậu. 

    Chúc bn học tốt 

    Cho mk xin hay nhất ạ 

    Bình luận
  2. Bà em đã gần 70 tuổi. Dáng bà cao và tóc vẫn còn đen lắm. Bà luôn quan tâm đến em từ bữa ăn đến giấc ngủ. Sáng nào bà cũng dạy sớm chuẩn bị bữa sáng cho em, hôm thì cơm rang, hôm lại xôi hoặc bánh mì. Buổi trưa, bà lại nấu ăn chờ em đi học về.

    Bà ngoại em là người rất nghiêm khắc. Bà luôn nhắc em phải đi học và ăn ngủ đúng giờ, giờ nào làm việc ấy. Có những lúc em đi xin bà đi chơi nhưng về muộn, bà nhắc nhở em và yêu cầu em viết bản kiểm điểm sau đó đọc cho bà nghe. Bà không bao giờ mắng hay nói nặng lời với em, bà bảo em là con gái nên chỉ cần bà nói nhẹ là phải biết nghe lời. Có những lúc em được điểm kém, bà giận lắm, bà bảo em phải luôn cố gắng học để bố mẹ ở xa yên tâm làm việc. Cuộc sống tuy thiếu thốn tình cảm của bố mẹ, nhưng bù lại em lại nhận được tình yêu thương chăm sóc của bà ngoại, điều đó làm cho em cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

    Những buổi chiều cuối tuần, được nghỉ học, em lại giúp bà công việc gia đình như dọn dẹp nhà cửa, rửa bát và nhổ tóc sâu cho bà. Buổi tối hai bà cháu cùng xem phim, và bà lại kể cho em nghe về lịch sử và có rất nhiều những kỉ niệm trong quá khứ của bà. Bà là người dạy em tất cả mọi điều trong cuộc sống từ nết ăn, nết ở sao cho vừa lòng mọi người. Chính vì điều này nên dù ở trên trường hay ở nhà, em vẫn luôn được mọi người khen là con ngoan, trò giỏi. Mỗi lần đi họp phụ huynh cho em, bà vui lắm, vì thành tích học tập của em luôn đứng nhất, nhì lớp. Khi về tới nhà, bà thường gọi điện báo tin cho bố mẹ em biết về kết quả học tập của em, và bố mẹ lại khen ngợi em.

    Em luôn trân trọng và biết ơn bà ngoại của em, bởi bà là người đã vất vả nuôi dạy em nên người. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để bà và bố mẹ luôn cảm thấy hài lòng và tự hào về em.

    những từ biểu cảm là : lòng người , biết ơn , trân trọng, tự hào , khen ngợi , cố gắng ,…

    Bình luận

Viết một bình luận