0 bình luận về “Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ ( ko chép mạng )”
chắc hẳn ai trên đời này khi được sinh ra đều sẽ có một người mẹ, người sẽ che chở và yêu thương bạn nhất trên đời. Khi mà một sinh linh được tạo ra thì cái nó được nhìn thấy đầu tiên là những giọt nước mắt hạnh phúc của người mẹ và nụ cười ấm áp, hiền từ. Nụ cười ấy không phải là nụ cười gượng gạo mà là một nụ cười chứa đựng vô vàn yêu thương, nó mang đến cho chúng ta cảm giác được che chở và an toàn, nụ cười ấy không phải là thứ đắt đỏ nhưng không có nghĩa là nó có thể mua được bằng tiền, nụ cười của mẹ là 1 nụ cười phúc hậu, mỗi khi mẹ em cười là khuôn mặt mẹ như tỏa ra ánh hào quang, như 1 mặt trời thứ 2 tồn tại trên trái đất vậy. Nụ cười ấy nó ở bên cạnh chúng ta khi chúng ta vui, nụ cười ấy tạo nỗ lực cho chúng ta bước tiếp khi chúng ta gặp phải 1 vc gì đó khiến chúng ta phải chùng bước, nụ cười như nó có phép thật vậy,nó độc nhất vô nhị, nó không bị hao mòn, hay biến mất theo thời gian. Mặc dù theo thời gian nụ cười ấy vẫn như vậy nhưng những nếp nhăn lại xuất hiện trên nụ cười ấy, nhưng không có nghĩa là nó mất đi phép thuật của nó. Nụ cười của mẹ là 1 món quà của tạo hóa ban tặng, cho dù nụ cười ấy có không còn như lúc xưa nữa thì nó vẫn sẽ mãi mãi là thứ đẹp nhất, đáng thấy nhất mà em sẽ không bao giờ quên.
Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong sống.
Từ khi tôi còn nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí tôi, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó đã theo tôi trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên tôi, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi tôi khi tôi vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiền hòa.
Nghĩ về nụ cười của mẹ là nghĩ về những gì tươi đẹp nhất trong cuộc đời con. Hình ảnh đẹp nhất ấy chính là đóa hồng thắm đỏ nở trên môi mẹ, rạng rỡ như nắng ấm trong những ngày đông băng giá.Lần đầu tiên con cảm nhận được tình yêu của mẹ trong nụ cười là ngày con tập đi. Ngày ấy xa lâu rồi nhưng con vẫn nhớ. Bất cứ lúc nào mẹ cũng cười. Mẹ nở nụ cười khích lệ nâng đôi chân bé nhỏ của con đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mẹ lại cười, nụ cười giống như vâng trăng sang nhất, mượn ánh sang của mặt trời để soi rõ đường con đi, càng sang hơn mỗi lúc thấy bước chân con them rắn giỏi. Đôi khi trong vòng tay yêu thương của mẹ, con thấy nụ cười của mẹ là tuyệt diệu nhất trên đời. Mẹ cũng cười như thế mỗi lúc con được điểm cao. Lần đầu tiên cầm bài kiểm tra điểm mười của con trên tay, mẹ vui sướng đến bật khóc. Con không muốn mẹ khóc đâu, nhưng vì cố ngắm rõ khuôn mặt mẹ mà con đã thấy nụ cười ẩn sâu trong dòng nước mặn. “Mẹ đẹp lắm!” Con nói nhẹ khiến cho nụ cười kia biến thành vòng tay ôm chặt con vào lòng. Mẹ cười cả những lúc con xin tiền mẹ cho ông lão ăn xin, nụ cười mẹ khen con đã lớn, khen con mang tấm long nhân hậu, biết thương người. Và nụ cười khiến cho lòng con ấm áp…
Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao. Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức…
Sau này, khi rời khỏi vòng tay mẹ, con sẽ bay khắp bốn phương trời bằng chính đôi cánh hạnh phúc được kết nên từ nụ cười của mẹ ngày xưa. Nhưng mẹ ơi, dù con có đi tới tận nơi chân trời góc biển, dù con có gặp những ánh mắt và nụ cười của bao người con yêu đi chăng nữa, thì nụ cười của mẹ vẫn mãi là đẹp nhất, mãi là hình ảnh cao quý, thiêng liêng mà con trân trọng nhất cuộc đời.
chắc hẳn ai trên đời này khi được sinh ra đều sẽ có một người mẹ, người sẽ che chở và yêu thương bạn nhất trên đời. Khi mà một sinh linh được tạo ra thì cái nó được nhìn thấy đầu tiên là những giọt nước mắt hạnh phúc của người mẹ và nụ cười ấm áp, hiền từ. Nụ cười ấy không phải là nụ cười gượng gạo mà là một nụ cười chứa đựng vô vàn yêu thương, nó mang đến cho chúng ta cảm giác được che chở và an toàn, nụ cười ấy không phải là thứ đắt đỏ nhưng không có nghĩa là nó có thể mua được bằng tiền, nụ cười của mẹ là 1 nụ cười phúc hậu, mỗi khi mẹ em cười là khuôn mặt mẹ như tỏa ra ánh hào quang, như 1 mặt trời thứ 2 tồn tại trên trái đất vậy. Nụ cười ấy nó ở bên cạnh chúng ta khi chúng ta vui, nụ cười ấy tạo nỗ lực cho chúng ta bước tiếp khi chúng ta gặp phải 1 vc gì đó khiến chúng ta phải chùng bước, nụ cười như nó có phép thật vậy,nó độc nhất vô nhị, nó không bị hao mòn, hay biến mất theo thời gian. Mặc dù theo thời gian nụ cười ấy vẫn như vậy nhưng những nếp nhăn lại xuất hiện trên nụ cười ấy, nhưng không có nghĩa là nó mất đi phép thuật của nó. Nụ cười của mẹ là 1 món quà của tạo hóa ban tặng, cho dù nụ cười ấy có không còn như lúc xưa nữa thì nó vẫn sẽ mãi mãi là thứ đẹp nhất, đáng thấy nhất mà em sẽ không bao giờ quên.
Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong sống.
Từ khi tôi còn nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí tôi, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó đã theo tôi trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên tôi, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi tôi khi tôi vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiền hòa.
Nghĩ về nụ cười của mẹ là nghĩ về những gì tươi đẹp nhất trong cuộc đời con. Hình ảnh đẹp nhất ấy chính là đóa hồng thắm đỏ nở trên môi mẹ, rạng rỡ như nắng ấm trong những ngày đông băng giá.Lần đầu tiên con cảm nhận được tình yêu của mẹ trong nụ cười là ngày con tập đi. Ngày ấy xa lâu rồi nhưng con vẫn nhớ. Bất cứ lúc nào mẹ cũng cười. Mẹ nở nụ cười khích lệ nâng đôi chân bé nhỏ của con đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mẹ lại cười, nụ cười giống như vâng trăng sang nhất, mượn ánh sang của mặt trời để soi rõ đường con đi, càng sang hơn mỗi lúc thấy bước chân con them rắn giỏi. Đôi khi trong vòng tay yêu thương của mẹ, con thấy nụ cười của mẹ là tuyệt diệu nhất trên đời. Mẹ cũng cười như thế mỗi lúc con được điểm cao. Lần đầu tiên cầm bài kiểm tra điểm mười của con trên tay, mẹ vui sướng đến bật khóc. Con không muốn mẹ khóc đâu, nhưng vì cố ngắm rõ khuôn mặt mẹ mà con đã thấy nụ cười ẩn sâu trong dòng nước mặn. “Mẹ đẹp lắm!” Con nói nhẹ khiến cho nụ cười kia biến thành vòng tay ôm chặt con vào lòng. Mẹ cười cả những lúc con xin tiền mẹ cho ông lão ăn xin, nụ cười mẹ khen con đã lớn, khen con mang tấm long nhân hậu, biết thương người. Và nụ cười khiến cho lòng con ấm áp…
Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao. Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức…
Sau này, khi rời khỏi vòng tay mẹ, con sẽ bay khắp bốn phương trời bằng chính đôi cánh hạnh phúc được kết nên từ nụ cười của mẹ ngày xưa. Nhưng mẹ ơi, dù con có đi tới tận nơi chân trời góc biển, dù con có gặp những ánh mắt và nụ cười của bao người con yêu đi chăng nữa, thì nụ cười của mẹ vẫn mãi là đẹp nhất, mãi là hình ảnh cao quý, thiêng liêng mà con trân trọng nhất cuộc đời.
#Diamonds
@vananh08dp