Cảm nhận của em về khổ thơ sau
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới:
Nước bao vây,cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong,gió nhẹ,sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo,mạnh mẽ vượt trường giang
Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướm thân trắng bao la như góp gió….
Nhà thơ Tế Hanh phải là người yêu quê hương, là người từng gắn bó với cuộc sống vùng biển, là người đã gắn bó với nghề chài lưới mới có thể tạo được hình ảnh người dân chài giữa đất trời lồng lộng gió với đủ sắc màu và hương vị của quê hương thân yêu :
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới:
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông.
Công việc của người làm nghề chài lưới luôn phải dãi dầm sương gió ở nơi bến biển nước bao la. Chất muối mặn nồng ngấm vào hình ảnh người dân làng chài cũng như ngấm sâu vào tâm trí của họ. Nhớ con sông quê hương và nhớ những người dân chài, nhà thơ Tế Hanh lại nghẹn ngào xúc động khi nhớ lại những kỉ niệm thời thơ ấu thật đẹp đẽ của mình, càng nhớ nhà thơ lại càng làm cho những câu thơ ấy trở nên đặc sắc, nhuần nguyễn hơn :
Nước bao vây,cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong,gió nhẹ,sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo,mạnh mẽ vượt trường giang
Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướm thân trắng bao la như góp gió….