Cảm thụ về đoạn thơ sau : ” Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn Mà sao

Cảm thụ về đoạn thơ sau :
” Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng sao xuyến mãi không thôi! ”
Viết 1,5 trang giúp với mọi người

0 bình luận về “Cảm thụ về đoạn thơ sau : ” Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn Mà sao”

  1.  THầy là người cao cả nhất trong cuộc sống của mỗi người. Từng ngày đi qua là bao ngày tình thầy trao cho bao người học trò. Từng cơn gió cứ thoảng qua mái tóc thầy. Thoảng qua trên mái tóc ấy. Nhìn mái tóc thầy bạc trắng vì bao năm tháng phơi đầy nắng sương. Cũng chẳng phải vì bụi phấn rơi trên tóc. Thấy tóc thầy bác, cứ nghĩ rằng bụi phấn nô đùa nghịch đầy trên tóc ấy. Nhưng sự thật lại càng làm thêm chạnh lòng. Cũng tại vì bọn em mà mái tóc thầy bạc. Cứ đổ lội lại cho đám bụi phấn hằng ngày bay tứ tung ở khắp muôn nơi quẩn quanh thầy. Nhưng mái tóc ấy bạc đi cũng vì thầy vun đắp cho sự nhiệp trồng người. Năm tháng cứ dần trôi qua trong bao sự yêu thương àm thầy đã dành cho. Để rồi gió thổi tóc mái tóc thầy tung bay. Màu trắng xóa tung bay trước gió. Từng tri thức năm tháng cứ mãi dùi sâu vào sự nghiệp trồng người. Từng chuỗi thời gian bay qua. Mái tóc thầy vì em mà phai bạc. Không dám đối mặt vói sự có lỗi của mình.,Cũng cứ nghĩ rằng bụi phấn làm tóc thầy phai bạc, nhưng lòng cứ cảm thấy có lỗi, cứ thấy bâng khuân khi giờ đây, mái tóc thầy bạc đi vì chúng em. Vì sự nghiệp trồng người cho tương lai, đất nước. Lòng cứ sao xuyến mãi khi em cảm thấy cũng vì mình mà tóc thầy bạc. Bao tri thức trong thầy chẳng bao giwof ngủ vùi, cứ vun đắp từng ngày cho em. Cho em bao sự trưởng thành. Chính nhờ công ơn thầy, nhờ mái tóc năm tháng đã bạc phơ ấy, đã cho em tương lai đến giờ. Mái tóc thầy cứ làm lòng em sao xuyến. cảm thấy cũng tại lòng mình làm cho tóc thầy bạc. Cứ phần ngỡ ngàng rằng bụi phấn. mà cứ phần sao xuyến mãi trong lòng. Cũng chỉ biết đắng đó, sao xuyến khi nhìn thấy tóc thầy pha sương, rồi bạc đi dần tựa mây. Cơn gió thoảng qua, tóc thầy cứ bạc đi theo năm tháng. Cứ càng nghĩ lại, càng thấy thương thầy, Cũng càng nghĩ chỉ vì bụi phấn. Nhưng àm lòng thì cũng chỉ biết xôn xao, cảm thấy có lỗi vì chính bản thân mình. Chính tri thức chưa có của bản thân đã làm cho tóc thầy dần phai bạc.

    @Như Muội Muội

    @olympia

    Muội chỉ làm đc nhiêu đó thôi! Mong chủ tus thông cảm!

    Bình luận

Viết một bình luận