-Nàng thấy xót khi tưởng tượng,ở chốn quê nhà,cha mẹ nàng vẫn tựa cửa ngóng trông tin tức của con gái.Nàng xót thương da diết và day dứt khôn nguôi vì không thể tự tay chăm sóc lúc cha mẹ tuổi già sức yếu.Thành ngữ ”quạt nồng ấm lạnh”,điển cổ”sân lai”,”gốc tử” đều nói lên tâm trạng nhớ thương,tấm lòng hiếu thảo của kiều.Nàng tưởng tượng cảnh nơi quê nhà tất cả đều đã thay đổi,cha mẹ ngày 1 già yếu.Nàng luôn ân hận mình đã phụ công sinh thành,nuôi dạy của cha mẹ.
Sau nỗi nhớ:
-Cảnh ”cửa bể chiều hôm”vs’cánh buồm thấp thoáng”gợi nỗi cô đơn bơ vơ nơi đất khách quê người.
-cảnh hoa trôi,ngọn nước gợi thân phận trôi nổi vô định
-cảnh nội cỏ rầu rầu một màu ảm đạm gợi sự trống trải hoang vắng.
-cảnh gió sóng kêu ầm ầm chứ ko vỡ ko đập
->KIỀU LO SỢ,HÃI HÙNG TRƯỚC NHỮNG PHONG BA BÃO TÁP NHỮNG SÓNG GIÓ TAI ƯƠNG ĐANG SẮP SỬA ẬP ĐẾN VỚI KIỀU.
– Thúy Kiều nhớ cha mẹ nhưng nhớ vì : Sợ cha mẹ ở nhà lo lắng và luôn trông ngóng đợi mình về sẽ lâm bệnh.
– Sau nỗi nhớ Thúy Kiều lại lo sợ :
+ Ở nhà ai sẽ quạt cho cha mẹ ngủ khi nóng
+ Ai sẽ nằm lên giường để làm ấm giường cho cha mẹ ngủ khi lạnh
” Quạt nồng ấp lạnh “
Nhớ cha mẹ :
-Nàng thấy xót khi tưởng tượng,ở chốn quê nhà,cha mẹ nàng vẫn tựa cửa ngóng trông tin tức của con gái.Nàng xót thương da diết và day dứt khôn nguôi vì không thể tự tay chăm sóc lúc cha mẹ tuổi già sức yếu.Thành ngữ ”quạt nồng ấm lạnh”,điển cổ”sân lai”,”gốc tử” đều nói lên tâm trạng nhớ thương,tấm lòng hiếu thảo của kiều.Nàng tưởng tượng cảnh nơi quê nhà tất cả đều đã thay đổi,cha mẹ ngày 1 già yếu.Nàng luôn ân hận mình đã phụ công sinh thành,nuôi dạy của cha mẹ.
Sau nỗi nhớ:
-Cảnh ”cửa bể chiều hôm”vs’cánh buồm thấp thoáng”gợi nỗi cô đơn bơ vơ nơi đất khách quê người.
-cảnh hoa trôi,ngọn nước gợi thân phận trôi nổi vô định
-cảnh nội cỏ rầu rầu một màu ảm đạm gợi sự trống trải hoang vắng.
-cảnh gió sóng kêu ầm ầm chứ ko vỡ ko đập
->KIỀU LO SỢ,HÃI HÙNG TRƯỚC NHỮNG PHONG BA BÃO TÁP NHỮNG SÓNG GIÓ TAI ƯƠNG ĐANG SẮP SỬA ẬP ĐẾN VỚI KIỀU.