Câu hỏi : Kể về một câu chuyện trên đường đi học về cho mẹ em nghe và xây dựng bố cục cho bài văn

Câu hỏi : Kể về một câu chuyện trên đường đi học về cho mẹ em nghe và xây dựng bố cục cho bài văn

0 bình luận về “Câu hỏi : Kể về một câu chuyện trên đường đi học về cho mẹ em nghe và xây dựng bố cục cho bài văn”

  1. BÀI THAM KHẢO:

      Chắc trong mỗi chúng ta ai có những câu chuyên lý thú trên đường đi học tôi cũng vậy và tôi cũng vậy điều mà tôi thấy trên đường đi học là chuyện đã giups 1 người phụ nữ mang đồ và tôi đã nói với mẹ.

     

    Hôm đó tanọc về nhà, lúc gần đến cổng bệnh viện Nhi Đồng 1, em thấy một cô trạc tuổi ba mươi, tay bồng con, tay xách mấy túi đồ đạc lỉnh kỉnh, nét mặt lộ rõ vẻ lo âu. Chừng như cô ấy muốn qua đường mà không được vì dòng ôtô, xe máy cứ nườm nượp chạy không ngừng. Em vội đến bên cô và bảo:

    – Cô ơi, cô có cần cháu giúp không ạ?

    – Ô may quá! Cháu giúp cô sang bên kia đường nhé ! Cô đưa em bé đi khám bệnh.

    Em xách đỡ túi quần áo của bé rồi dẫn cô qua đường lúc đèn đỏ vừa bật lên. Nhân thể, em theo chân cô vào tận phòng nộp sổ khám bệnh. Lúc hai mẹ con cô đã ngồi yên trên ghế, em mới ra về. Cô nắm chặt tay và cảm ơn em mãi.

    Về đến nhà, thấy em tủm tỉm cười, mẹ hỏi có gì mà vui thế. Em kể lại chuyện vừa rồi cho mẹ nghe, mẹ xoa đầu em khen:

    – Con gái mẹ giỏi lắm! Giúp đỡ người khác là điều nên làm, con ạ!

    Văn kể chuyện – Bài tham khảo 2

    Tan học, tôi vội vã về nhà phụ giúp mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa như lời mẹ dặn lúc sáng. Vừa mới ra khỏi cổng trường được một đoạn, tôi gặp một người phụ nữ trạc tuổi mẹ tôi, tay xách nách mang lại còn ẵm trên tay một em bé chưa đầy tuổi đang bước đi chậm chạp khó nhọc giữa cái nắng hè như đổ lửa. Thỉnh thoảng người phụ nữ ấy phải đặt hành lí lỉnh kỉnh xuống đường, thay đổi vị trí bồng bế em bé từ tay này sang tay kia, trông có vẻ mệt mỏi, khó nhọc lắm. Thấy thế, tôi bước nhanh đến bên cạnh lễ phép hỏi:

    – Cô đi đâu ạ? Để cháu giúp cô một tay nhé!

    – Cô chào cháu! Nếu được cháu giúp thì thật quý hóa. Cô đi về cái xóm có cây đa cổ thụ trước mặt đấy. Cháu giúp cô một quãng thì còn gì bằng!

    Tội vội nó ngay:

    – Cháu cũng đi về xóm ấy đấy. Cô đưa hành lí cho cháu.

    Thế rồi, cô ấy đưa hành lí cho tôi. Qua chuyện trò tôi mới biết, cô là dâu của xóm tôi, công tác ở Thành phố Hồ Chí Minh. Được tin mẹ chồng ốm nặng, chú ấy công tác ở dầu khí Vũng Tàu chưa kịp về nên một mình cô bế em bé theo chuyến xe tốc hành về thăm bà. Hai cô cháu vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ, chả mấy chốc đã đến nhà cô. Tôi trao lại hành lí cho cô, rồi chạy một mạch về nhà chuẩn bị bữa cơm trưa. Vừa chạy, tôi vừa nghe tiếng cô nói vọng đằng sau:

    – Cảm ơn cháu nhé! Chiều qua nhà cô chơi.

       Khi nói đêns đây mẹ tôi ôm trầm lấy tôi vào lòng và khen tôi mẹ cũng rơm rớm nước mắt chắc mẹ súc động,và cũng từ lần đó tôi cũng hay giúp đỡ mọi người hơn.

          CHÚC HỌC TỐT

    Bình luận

Viết một bình luận