câu văn “Chung quanh sập, bắc bốn ghế mây, bắt đầu từ hữu quan thì thầy đề, rồi lần lượt tới thầy đội nhất, thầy thông nhì, sau hết giáp phía tay tả ngài, thì đến chánh tổng sở tại cùng ngồi hầu bài.” (văn bản Sống chết mặc bay) cho em thêm hiểu gì về lũ quan lại Việt Nam đầu thế kỉ 20
Qua tác phẩm Sống chết mặc bay thì dường như Phạm Duy Tốn đã khác họa thành công và rõ nét nhất thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu, xây dựng chân thật nhất một tên quan”lòng lang dạ sói”. Hãy thử tưởng tượng mà xem, khi những con dân của mình đang “chân lấm tay bùn, trăm lo nghìn sợ, đem thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài” thì quan phụ mẫu – người phải chăm lo việc này lại đang say sưa trong ván bài. Với hắn, có lẽ những ván bài đỏ đen còn quan trọng gấp vạn lần tính mạng của con dân. Ôi thôi, liệu cái ván bài đó có đáng để hi sinh hơn mấy trăm mạng ngươi chứ! Thật đúng là một tên vô lại! Mà ấy còn chưa hết, thậm chí khi “đứa con” của ngài chạy vào nói: “Bẩm…quan lớn…đê vỡ mất rồi!”, hắn còn quát vào mặt, đe doạ: “….Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng, thời ông bỏ tù …..! Có biết không?…” rồi đuổi ra. Thật đúng là một kẻ vô lương tâm, độc ác! Phải nói rằng, tác phẩm Sống chết mặc bay chính là một tác phẩm lên án cái xã hội phong kiến thối nát một cách triệt để nhất.
– Câu văn “Chung quanh sập, bắc bốn ghế mây, bắt đầu từ hữu quan thì thầy đề, rồi lần lượt tới thầy đội nhất, thầy thông nhì, sau hết giáp phía tay tả ngài, thì đến chánh tổng sở tại cùng ngồi hầu bài.” Cho em thêm hiểu về lũ quan lại Việt Nam đầu thế kỉ XX là:
+ Là những kẻ vô lương tâm, không có lòng thương người.
+ Coi những ván bài đỏ đen còn quan trọng hơn tính mạng của người dân. Chỉ biết lo cho bản thân mình mà không nghĩ đến sự sống còn, khổ cực của nhân dân
+ Là người không có trách nhiệm
+ Là người ăn chơi sa đọa.
+ Khi hắn đang vui vẻ vì ù ván thông trong hai ván bài thì là lúc người dân lâm vào cảnh khốn đốn.