chia sẻ về một cuốn sách mà em yêu thích hoặc một cuốn sách đã làm thay đổi nhận thức của em nhớ là làm dài nha cac bạnnnn

chia sẻ về một cuốn sách mà em yêu thích hoặc một cuốn sách đã làm thay đổi nhận thức của em
nhớ là làm dài nha cac bạnnnn

0 bình luận về “chia sẻ về một cuốn sách mà em yêu thích hoặc một cuốn sách đã làm thay đổi nhận thức của em nhớ là làm dài nha cac bạnnnn”

  1. Sách là vật chiếm ít người mua nhất . Công nghệ dần phát triển . Mọi người cứ chú ý đến điện tử, game ,… Mà sách lại rất nhẹ nhàn . Dễ mua dễ đọc và giá thành cũng rất hợp lí nhưng lại rất bổ ích.  Chúng như đưa tâm hồn ta vào những bài học đáng quý . Thế tại sao mọi người cứ chú tâm vào những thứ ấy làm chúng ta hai mắt . Không có lợi cho sức khỏe .

    Theo tôi, nến như tôi là đại sứ văn hóa đọc . Tôi sẽ khuyên nhủ mọi người .Tôi sẽ kể câu chuyện thật về tôi . Tôi mong khi mình viết đoạn văn này các bạn sẽ hiểu ra được trân lí của sách .Sau đây tôi sẽ kể một câu chuyện có thật về tôi. Và yêu sách nhiều hơn. Tôi cũng từng là một người một người ỉ về sức khỏe của mình . Từng là người người không chú trọng về sức khỏe . Không biết tiết kiệm sức lực của mình . Nếu như các bạn giống như tôi thì đây là một quyển sách rất hợp với bạn . Đó chính là quyển sách ” Một lít nước mặt ” của một tác giả có tên là Kito Aya . Đó chính là quyển nhật kí của cô vào năm 1986. Quyển sách đã được bán ra với  hơn 1.1 triệu bản. Quyển sách đó kể về một cô bé đáng thương tôi nghiệp . Trước đó aya là một cô bé rất năng động . Chơi giỏi các môn thể thao . Nhưng không may trong lúc cô đi học về . Cô đã bị té va đổ bệnh . Bác sĩ bảo cô là bệnh này không thể chửa được . Lúc đó gia đình cô rất sốc . Cô đã bị mật chính đôi chân của mình . Cô phải đi bằng xe lăng để đến trường . Từ đó cô không được vui chơi giống như bạn bè . Chỉ được nhìn từ xa mà thôi . Nhưng không vì thế mà cô nhục chí . Cô vẫn luôn nghĩ về gia đình . Người mẹ luôn có ước muốn trở thành giáo viên . Cô vẫn dần tự làm quen với chính cơ thể không sự dụng chân . Cô không cần sự giúp đỡ của ai cả . Đó chính ý chí mà tôi và các bạn cần học hỏi ! Và giờ đây . Quyển sách đã trở thành phim . Và được nhiều người đón xem . Tôi mong các bạn nên mua một cuốn sách để tận hưởng bài học quý từ sách mang lại . Vì sách như là nguồn tri thức của chúng ta .Nếu chúng ta vẫn còn chưa tốt về những thứ gì . Ta nên mua sách .

    Chúng sẽ hộ trợ bạn mà không cần giọng nói .Những dòng chữ như cảm hóa được tâm hồn bạn . giúp bạn trở nên tốt hơn . những bài học quý giá của sách . Dần như đang ăn mòn theo thời gian. Sách sẽ là người đem lại được bài học đó . 

    ???????????? ????????̂???? ????????????̉ ????????̛̀???? ???????????? ????????????̂́????

    Bình luận
  2. Có lẽ ai trong chúng ta đều có những sở thích riêng của bản thân mình.Đối với riêng tôi,sở thích của tôi là đọc sách.Tôi thích rất nhiều thể loại sách khác nhau nhưng mà ấn tượng nhất với tôi chính là cuốn sách Đừng bao giờ bỏ cuộc của tác giả Donald Trump.Chính là tỉ phú và cũng là tổng thống của nước Mỹ.

    Tôi đã mua quyển sách này vào năm ngoái và có lẽ đó là một quyết định vô cùng sáng suốt của tôi.Hỏi thật một câu nhé! Bạn đã bao giờ cảm thấy chán nản.chạnh lòng và muốn buông xuôi tất cả mọi thứ chưa? Đã bao giờ bạn liên tiếp gặp thất bại và cảm thấy buồn bực như cả thế giới muốn chống lại bạn chưa? Riêng tôi thì rồi! Và rất nhiều nữa là đằng khác,cho đến khi tôi đọc quyển sách này của vị tổng thống Mỹ đầy vĩ đại kia

    Quyến sách nói về cuộc đời của ông,con người tưởng như vẫn luôn thành công kia vậy mà qua quyển sách tôi mới biết .Ông ấy từng phá sản đến mức dường như không cách này cứu rỗi được và thậm chí vào thời điểm ấy.Vợ của ông còn bổ thêm cho ông một đao bằng cách đề nghị ông bồi thường một khoản tiền lớn .Vào cái thời điểm nhue vậy,cái thời điểm mà ai cũng tưởng rằng sẽ nghe đueọc tin ông tự sát như bao nhiêu người tỉ phú phá sản năm ấy.Nhưng không! Ông không những không gục ngã mà ông đã đứng lên và kiếm được số tiền gấp 3 lần trước đây ông kiếm đueọc và trỏe thành một trong những tỉ phú giàu nhất nước Mỹ.Và còn vô vàn câu chuyện khác trong quyển sách mà ông đã kể đến nữa nhưng mà tôi lại chẳng thể kể hết bằng lời được.

    Chỉ bằng những dẫn chứng hết sức thực tế của mình ,Donald Trump đã khiến cho tôi học đueọc một bài học vô cùng quý giá.Đó là dù cho có chuyện gì xảy ra.,dù nó có kinh khủng nhue thế nào ,thì cũng phải học cách đứng lên và đối mặt với tất cả những khó khăn kia.Chứ không phải khóc than để cho những người kia vui vẻ và coi thường ta.Rồi tất cả mọi chuện cũng sẽ qua,chỉ cần tôi nổ lực hết mình thì tất cả mọi khó khăn hay thử thách cũng chẳng nề nà gì với tôi

    Đối với tôi,đây là một quyển sách vô cùng ý nghĩa và là nguồn động lực lớn lao dành cho tôi để tôi thực hiện ước mơ của mình 

    Bài 2 

    Sách đầy bốn vách, sách hay mấy cũng không thừa”, đó là câu mà tôi vẫn luôn nói với mọi người vế sách. Bởi vì sách là một trong những người bạn tốt nhất của tôi. Nó dạy cho tôi nhiều kinh nghiệm,nhiều bài học và kĩ năng sống của những người đã từng trải, sách dạy cho tôi nhiều thứ lắm. Nó vừa là bạn vừa là thầy trong cả quãng đường suốt gần chín năm kể từ khi biết chữ của tôi.

    Nhưng người thầy mà tôi yêu quý nhất cũng là quyển sách để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất chính là cuốn “Cuộc sống không giới hạn” của tác giả Nick Vujicic. Tôi đã đọc nó vào năm lớp 3 và đến bây giờ tôi vẫn còn rất thích quyển sách này và khi rảnh tôi cũng vãn thường xuyên đọc.

    Lần đầu tiên đọc nó, tôi đã khóc, khóc sướt mướt như một đứa con nít ba tuổi dù rằng tôi đã lớp 3 rồi. Tất nhiên, quyển sách không phải là một quyển chuyện tình lâm li bi đát, yêu nhau mà không đến được với nhau… mà bạn đang tưởng tượng đâu. Quyển sách này giá trị hơn rất nhiều, nó kể về chính tác giả của quyển sách này anh Nick Vujicic, một con người thật sự tuyệt vời.

    Mà ngay từ đầu cuốn sách đã nói lên tất cả. Anh bị dị tật bẩm sinh và… hoàn toàn không có chân tay. Bạn tin nổi không? Một người hoàn toàn không có chân tay, nhưng vẫn sống, vẫn đối mặt, mỉm cười và hạnh phúc với nó! Nếu bạn cảm thấy điều đó thật bình thường thì hãy tưởng tượng từ khi sinh ra bạn đã không có chân cũng chẳng có tay thử xem?

    Bạn sẽ làm dược những gì? Tôi tin là chính bạn cũng rõ đáp án rồi. Nhưng đó không phải là lý do làm cho tôi khóc, các bạn biết không ? Khi Nick được sinh ra,cả ba và mẹ anh ấy đều bàng hoàng trong đau đớn. Mẹ anh ấy thậm chí còn chẳng muốn gặp đứa con đầu lòng bị dị tật này bởi sự đau đớn của bà là quá lớn khi đứa con trai ruột của bà, hình hài nhỏ bé mà chúa ban cho bà là một bé trai kháu khỉnh nhưng lại không hề có tay chân (thật ra anh ấy có chân,nhưng chân này bị dị tật và chỉ có 2 ngón).

    Sự tủi thân và buồn bực đã bám theo anh ấy suốt một thời đi học, cái thời đẹp nhất của học sinh nhưng đối với anh lại là những tháng ngày bị cười nhạo bởi cái thân hình dị dạng của mình. Khi những đứa bạn của anh chạy nhảy chơi đùa, thì anh lại phải nằm sấp và sấp đầu xuống mặt sàn hoặc tường để di chuyển từng bước nhỏ. Dù rằng anh vẫn có sự ủng hộ và yêu của cha mẹ nhưng mà anh vẫn có ý định muốn tự tử, chấm dứt sự sống buồn tủi của bản thân anh tại đó. Bởi anh thật sự đã quá mệt mỏi và đau đớn rồi, anh đã chịu đủ tổn thương và buồn tủi rồi, cha mẹ anh đã chịu đủ gánh nặng bởi một đứa con trai đầu lòng nhưng lại vô dụng, đến đi cũng không thể như anh rồi.

    Thế mà, sau tất cả anh vẫn đứng lên được, vẫn tìm được lý do sống cho bản thân mình. Anh vẫn thể đá bóng bằng đầu, vẫn có thể cưỡi ngựa, vẫn có thể đứng lên trước mọi sự cười nhạo ánh mắt ngoan báng, khinh thường của người khác. Và rồi anh trở thành một diễn giả, một người viết sách bán chạy hàng đầu nước Mỹ và được phiên dịch bằng nhiều thứ tiếng sang các nước khác. Anh vẫn cưới vợ, người mà anh thật sự yêu thương, dù anh không thể dùng tay chạm lấy vợ mình nhưng lại có thể chạm vào trái tim của cô gái ấy.

    Trong cuốn sách, anh còn giới thiệu về cuộc hành trình đến những nơi nghèo nhất, đói khổ nhất thế giới của mình. Đọc đến đoạn ấy, tôi đã khóc rưng rức không phải chỉ vì thương cho số phận và sự nghiệt ngã mà ông trời đã khiến cho anh khổ sở mà còn khóc vì tự trách. Thử hỏi tôi có bao nhiêu lần, trách ông trời không công bằng, tôi luôn trách ông trời tạo ta cho tôi quá nhiều những khó khăn khiến tôi mệt nhoài và đau đớn.

    Thế nhưng, nếu thử một lần so sánh, nỗi đau của tôi thấm thía gì so với anh, con người kiên cường ấy! Vậy thì tôi, một con người lành lặn, vẫn có đủ cơm ăn áo mặc hàng ngày! Tôi có tư cách gì để nói ông trời bất công! Có tư cách gì để trách ông trời để lại cho tôi quá nhiều khó khăn chứ?

    Cuốn sách đã dạy tôi rất nhiều điều, dạy tôi phải yêu thương người thân, dạy tôi phải nhớ về mẹ cha, dạy tôi rằng tôi là một người rất hạnh phúc, dạy tôi phải biết yêu đời, dạy tôi không được quên biết ơn về những gì mình đang có. Dạy tôi phải nổ lực mỗi ngày… Còn nhiều điều, nhiều thứ mà cuốn sách dạy tôi lắm. Nhưng tôi lại chẳng thể diễn rất cả chúng bằng lời được.

    Chắc có lẽ, chỉ người đọc được hết quyển sách mới có thể hiểu được những cảm xúc này mà thôi. Và tôi mong rằng bạn là một trong những người đó.

    Bình luận

Viết một bình luận