Cho bài thơ sau: ” Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác trên sông, chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng, con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng, cái gia gia
Dừng chân đứng lại, chợ, non, nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta. ”
Viết đoạn văn khoảng 8 câu nêu cảm nhận của em về 4 câu thơ cuối. Trong đoạn có sử dụng từ Hán Việt và 1 cặp quan hệ từ (gạch chân, chú thích rõ)
Bài làm
Bốn câu thơ cuối nói lên tâm trạng của tác giả, tác giả đã dùng biện pháp nghệ thuật là: chơi chữ, đối thanh, đối ý,…Để thể hiện nỗi niềm nhớ nước, thương nhớ nước, nhớ nhà.Với nỗi niềm hoài cổ, nhớ về Thăng Long xưa, nhớ về dĩ vãng, nhớ về thời kì vàng son đã đi qua của nhà Lê, nhớ đến đau lòng.Tuy bà được vua Nguyễn (Quang Trung) mới sang để dạy các nghi thức cho các con vua (công chúa), nhưng bà vẫn còn rất nặng lòng với nhà Lê. Tâm trạng cô đơn gần như tuyệt đối, tâm sự thầm kín “Dừng chân đứng lại, trời, non, nước. Một mảnh tình riêng, ta với ta.”. Con người nhỏ bé, yếu đuối như đang bị bao vây bởi trời, non, nước bao la ở Đèo Ngang. Cụm từ “ta với ta” bộc lộ nỗi cô đơn gần như tuyệt đối của tác giả trước không gian vô cùng hoang vắng của núi non trời đất.
Giải thích:*
– Từ gạch chân và in đậm: là cặp quan hệ từ. (tuy…nhưng)
– Từ in đậm: là từ Hán Việt
– Nghĩa của từ “hoài cổ“: Tiếc nhớ cái cũ.