Cho các sự việc và nhân vật sau:
a. Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp.
b. Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và xe cộ qua lại.
c. Em nhận được một món quà bất ngờ ngày sinh nhật hay lễ tết
Hãy xây dựng một đoạn văn tự sự có sự dụng yếu tố miêu tả, biểu cảm
Làm một trong 3 câu giúp mình thôi nha.Mình hứa sẽ cho câu trả lời hay nhất
Vào ngày chủ nhật tuần vừa rồi, trên đường đi học về em có nhìn thấy một bà cụ đứng ở vạch qua đường lưỡng lự một lúc lâu. Bà tầm 60 tuổi, dáng người hơi thấp, trên tay cầm một túi đồ ăn, khuôn mặt lo lắng, sợ hãi nhìn theo từng dòng xe qua đường. Em thấy vậy liền tiến lại gần và hỏi:
– Bà ơi bà có cần cháu giúp qua đường không ạ!
Nhìn thấy tôi, đôi mắt của bà sáng hẳn lên, bà nở một nụ cười hiền từ trả lời tôi:
– Vậy thì tốt quá, cháu giúp bà với nhé!
Tôi mỉm cười và đưa bà qua đường. Bà cảm ơn tôi rất nhiều vì đã giúp đỡ bờ. Mặc dù là một điều đơn giản nhưng tôi cảm thấy rất vui vì đã giúp được người khác.
Sự việc : a
Bài làm
Hôm nay là cuối tuần nên bố quyết định cho cả nhà đến nhà bà ngoại chơi. Đúng 7 giờ, cả nhà em lên đường. Con đường nay đã được làm lại, ngồi trên xe, em không cảm thấy bị rung lắc như những lần trước. Hai bên đường là những dãy cây tùng được tỉa gọn gàng, trông rất đẹp mắt. Những ngọn đồi trồng đầy cây gỗ, nào là keo, lim,… Xe ô tô cứ bon bon trên đường, đi hết ngõ này lại đến ngõ khác. Nhà bà ngoại em nằm ở ngoại ô thành phố, giữa những ngôi nhà nhỏ nhỏ xinh xinh. Ông bà và dì Út đứng trước cửa đợi gia đình em đến. Ông bà vui mừng khi thấy cả nhà em vẫn khoẻ. Dì Út hỏi han về sức khoẻ của mẹ vì mẹ đang mang bầu. Em chạy vào nhà chơi với Linh – con của dì Út. Hai đứa chơi đuổi bắt trong nhà. Trong lúc sơ ý, em lỡ tay làm vỡ bình hoa. Mọi người hoảng hốt chạy ra. Bà hỏi 2 đứa có sao không. Bố tức giận :
– Sao 2 đứa lại chạy trong nhà, có biết chạy trong nhà là rất nguy hiểm không. Lỡ may bị mảnh vỡ cắt trúng tay thì sao. Đứa nào làm vỡ bình hoa ?
Em nhìn xuống rồi sợ hãi nói :
– Con xin lỗi bố và mọi người, con là người đã làm vỡ bình hoa. Con biết con sai rồi, từ nay con sẽ không làm như thế nữa.
Thấy vậy, bà vội bảo :
– Chỉ là nó sơ ý thôi, con đừng mắng nó mà nó sợ.
Nghe bà nói vậy, ba kìm nén cơn giận, bảo :
– 2 đứa từ nay không được nghịch dại như thế nữa.
Em ngoắc méo với bố hứa không chơi dại như thế nữa. Dù mọi người đã tha lỗi cho em nhưng em vẫn cảm thấy có lỗi lắm. Đó là bài học mà mãi em không bao giờ quên
Sai thì báo cáo